Đến hạn xét xe, nhắn cho chú tài của cơ quan: "Xét ở đâu? Chi 100 như HN chứ?". "Vâng, nếu xe cũ thêm tí". Đánh xe đến trạm mới đối diện Z751. Nộp giấy tờ xong ra đánh xe vào và chờ. (Cũng chỉ nghĩ khi xét xong, OK, kí biên bản và "lê văn chi").
Đứng cổng ra, nhìn vào thấy xe đã qua 2 cửa. Nghĩ chắc xe không có lỗi gì nhưng thấy nhân viên kiểm tra vẫy vẫy: "Chủ xe đâu?". Ngoáy tay đáp: Có ngay, có ngay.
- Xe bác xe cá nhân hay cơ quan?
- Cá nhân.
- Vậy có bồi dưỡng anh em tí chút chứ?
- Chuyện nhỏ. Đưa trực tiếp à?
- Không, vứt vào xe.
Mở cửa, móc bốp-phơi lấy 100 vứt lên ghế. "Bác ra chờ", anh ta nói.
... Khi xong đánh xe ra chờ dán tem, gặp chú lái xe biển xanh 51B... "Em có phải chi?". "Không, xe cơ quan mà". "Chắc nó sợ bọn em "gáy" lên trên thì toi". Vậy mà cũng phải 30' mới dán xong tem. "Divu" kém hơn HN!
Vậy chuyện ăn kiểu này có phải là "tham" hay "nhũng"??? Dân ta hay "ní nuận" bảo đây là "thưởng" (tiếng Anh là "Tip").
Bài đăng Phổ biến
- Bài hát chế "HN - niềm tin và hy vọng"
- Tùy bút: Nhìn lại nước Mỹ qua chuyến đi đầu tiên (2)
- Y học thường thức: Địa chỉ chữa Gout tốt (Phong- con cô Thục)
- Anh Chu Thành: "Chủ tịch Mặt trận Tổ quốc lần đầu đến thăm nhà"
- Đọc bài của Thủy về Hưng Yên, nhớ chuyện xửa chuyện xưa (KQ)
- Tản văn: Tiếng cu gáy
- Câu đối của dân Đè Nẽng (Hoài Lưu k5)
- Làng Cổ Nhuế qua bài viết của Phạm Thế Việt (ST: KC)
- Hưng Yên quê tôi (Thủy k42)
- Thơ gửi từ Úc: THƯỜNG DÂN (Ngô Hà, dân Guilin 1950)
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
1 nhận xét:
Đúng như Đạt nói, ở ta bạ cái gì cũng tiền, từ đi học mẫu giáo. Chạy chức chạy quyền - tiền.
Tởm quá!
Đăng nhận xét