Sáng ấy nhận được tin từ Chỉnh Huấn: "Cậu có xem truyền hình trực tiếp kỉ niệm Chiến thắng Bạch Đằng đêm qua? Thấy cuối bài diễn văn mà bạn mình chỉ hô Chiến thắng Bạch Đằng muôn năm, Nước VN muôn năm và Chủ tịch HCM muôn năm. Có sợ thiếu gì không? Hay ở đây có cái gì mới trong tư duy của... Liệu bạn mình có sao?".
Vội nhắn trả lời: Thật ra chiến thắng này cách nay đã hàng trăm năm thì làm gì đã có Đảng. Thực tế là thế, chứ hô ép thì kì lắm. (Nói vậy và hi vọng bạn mình NO vấn đề!).
Ghi lại vài dòng chơi!
Bài đăng Phổ biến
- Bài hát chế "HN - niềm tin và hy vọng"
- Tùy bút: Nhìn lại nước Mỹ qua chuyến đi đầu tiên (2)
- Y học thường thức: Địa chỉ chữa Gout tốt (Phong- con cô Thục)
- Anh Chu Thành: "Chủ tịch Mặt trận Tổ quốc lần đầu đến thăm nhà"
- Đọc bài của Thủy về Hưng Yên, nhớ chuyện xửa chuyện xưa (KQ)
- Tản văn: Tiếng cu gáy
- Câu đối của dân Đè Nẽng (Hoài Lưu k5)
- Làng Cổ Nhuế qua bài viết của Phạm Thế Việt (ST: KC)
- Hưng Yên quê tôi (Thủy k42)
- Thơ gửi từ Úc: THƯỜNG DÂN (Ngô Hà, dân Guilin 1950)
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
1 nhận xét:
Sợ nhất là có dám nói chính kiến của mình. Vì thường toàn phải nói theo ý kiến "tổ chức".
Đăng nhận xét