Sau hơn 1 tháng ra với anh em, tối thứ bảy, bay vào nam. Chiều qua đá trận cuối với Những Người Bạn, cũng lạnh lùng làm 2 bàn. Đội nhà thắng 5-3. Kết thúc cùng kéo nhau ra Tao Ngộ Quán uống mừng CMT10 Nga nhưng không dám lộ rằng "sẽ xuôi". Lần nào xa cũng bâng khuâng với bạn ở cả 2 đầu.
Máy bay muộn, hơn 10g mới hạ cánh. Nhớ tới mấy lần trước bắt taxi bị từ chối vì đi gần, đẩy xe ra cửa đi thì được quản lí 1 hãng taxi trực sẵn, cầm phone gọi xe tới đón. "Hết cảnh tranh cướp và từ chối đi gần rồi à?". "Vâng, vài tháng nay rồi, chú ạ. Mỗi hãng 1 góc". Airport-taxi không còn được độc quyền. Vậy là có thay đổi.
Trời mát sau 1 cơn mưa kéo dài. Cả nhà chờ. Lúc mới ngả lưng thấy ngột ngạt, muốn bật quạt nhưng về đêm thì lạnh. Đúng là chả gì bằng về nhà mình. Sướng!
Trưa hôm sau, hết Thuận "tu khi", Thắng "Sâm" rồi Hà "khểnh" í ới gọi đi nhậu. "Còn lâu! Anh về nhà rồi nhá!".
Bài đăng Phổ biến
- Bài hát chế "HN - niềm tin và hy vọng"
- Vài suy nghĩ về ngày 17-2-1979 (Trần Kháng Chiến)
- Tùy bút: Nhìn lại nước Mỹ... (Tiếp theo và hết)
- HN cũng đang chuyển mình?
- Về Đất Mũi (Quang Việt)
- 7 triệu chứng không ngờ của bệnh tim (ST: ĐB)
- Điện ảnh thứ bảy: Nghệ thuật phim (Cao Bắc)
- Phụ nữ VN lái máy bay hiện đại nhất của Hải quân Mỹ (ST: BĐ)
- Bác Hồ cười trước lúc đi xa (ST: CCB Trần Đình Ngân, Berlin)
- Thăm tư gia của Nhất Trung
Thứ Hai, 8 tháng 11, 2010
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)