Hồn thơ Xuân
Hồn thơ Xuân lặn trong mây trắng,
Bồng bềnh trên nền trời biếc xanh.
Đôi vần thơ lẻ rơi theo nắng,
Khi gió đùa, mây bỗng lướt nhanh.
Lộc Xuân
Trời Đất sang Xuân phơi phới vui,
Muôn hoa rực rỡ, hé môi cười.
Mơn mởn chồi non trên cành biếc,
Lộc Xuân Trời tặng, khắp muôn nơi.
Bài đăng Phổ biến
- Bài hát chế "HN - niềm tin và hy vọng"
- Tùy bút: Nhìn lại nước Mỹ qua chuyến đi đầu tiên (2)
- Làng Cổ Nhuế qua bài viết của Phạm Thế Việt (ST: KC)
- Y học thường thức: Địa chỉ chữa Gout tốt (Phong- con cô Thục)
- Bài thơ Xứ Quảng (Phan Hoài Thuận)
- Vui cuối tuần: Còn 9 tháng nữa... con ạ! (ST: Viên Thạch)
- Bình luận về Ucraine (ST: ĐB)
- Thơ gửi từ Úc: THƯỜNG DÂN (Ngô Hà, dân Guilin 1950)
- Lê Bình vừa đi, đột ngột quá !
- Tản văn: Tiếng cu gáy
Thứ Ba, 14 tháng 2, 2017
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)