Lần đến thăm cụ Trần Văn Giàu (bạn tù Côn Đảo, thầy dạy Triết học Mac-xit của cha tôi) đầu năm 2007. Cụ kêu người nhà mang bia "Ken" cho 2 anh em tôi uống cùng. Nhấp 1 ngụm, cụ nói đùa: "Tôi sinh sau anh Văn mấy chục ngày. Giờ thì 2 ông già này thi xem ai sống lâu hơn...".
Cả 2 cùng qua cái nguỡng 100.
Và, cụ Giàu vừa mới đi.
Chỉ còn lại cụ Văn.
Cuối năm qua Bee mà thấy đuợc cuộc sống đời thuờng của cụ Văn.
Cảm ơn Bee!!!
Bài đăng Phổ biến
- Bài hát chế "HN - niềm tin và hy vọng"
- MỘT ĐỜI NHỚ NHAU (Trần Phong k5)
- NHỚ DUY ĐẢO
- Thăm tư gia của Nhất Trung
- SINH VIÊN QUÂN SỰ CÙNG NHỮNG CHUYẾN TẦU (KQ)
- Nghề xin ăn không chỉ có ở VN (ST: Trần Đình Ngân)
- Lần đầu công bố: Những phút cuối cùng của Lưu Thế Dũng (Tư liệu gia đình)
- CÂU CHUYỆN TẬP KẾT RA BẮC (1954 – 1956) - (Việt Dũng)
- Hồ Xuân Hương và bài thơ Vịnh cái quạt (Huỳnh Văn Úc)
- Bài thơ Xứ Quảng (Phan Hoài Thuận)
Thứ Năm, 23 tháng 12, 2010
Cuối năm xem ảnh "đời thuờng cụ Văn" (Bee)
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
1 nhận xét:
Cụ Giàu là người cực kỳ nhân hậu và thẳng thắn. Hồi còn nhỏ bọn trẻ con phố tôi hay được cụ chặn lại cho kẹo. Cụ có nụ cười với trẻ con không thể nào quên được.
Nh.Tinhvi
Đăng nhận xét