Thứ Tư, 19 tháng 7, 2017

Nhân ngày 27/7, thăm gia đình LS


Tác nghiệp.
Từ Vũng Tàu về, Nhất Trung và tôi cùng các cháu ở QPVN đến thăm cô Thục. Đã 11.30 trưa mà cô vẫn chờ.
Cô trò gặp nhau vui lắm, chuyện nổ như ngô rang. Cô kể vừa đi Quảng Ngãi với k4, đến cuối tháng này lại ra với k8: "Không đi với k8 không được, em ạ, vì cô phụ trách và dạy lớp này mà. Các em k8 đã mua vé cho cô rồi".

Chú Long.

Cô và Hạnh Nguyên QPVN.

Ngày về trường, TCCT khéo chọn 3 cô đều là vợ Ls phụ trách C11: cô Hồng - vợ bác Trần Đăng Ninh, cô Nhâm - vợ Ls từ năm 1951 (chú nguyên là học viên khóa 1 Võ bị Trần Quốc Tuấn 1946), cô Thục - vợ chú Long phi công Mig-17, hy sinh những ngày đầu khi bảo vệ vùng trời HN. Sau này, cô Lan có chồng là trung úy sĩ quan đài điều khiển tên lửa cũng hy sinh năm 1967...

Cô tự hào được giao nhiệm vụ phụ trách 42 cháu gái con cán bộ TW: "Các cháu gái rất ngoan nhưng mới lớn nên cũng có những phát triển tự do phải uốn nắn. Xa gia đình, xa cha mẹ, cô được giao dạy cả "Nữ công gia chánh". Có lần cô Hà (vợ bác Giáp) tới thăm trường, thấy các cháu làm được cả bánh Huế do cô dạy, đã có lời ngợi khen. Cô Hà khi làm giáo viên Sư phạm Sử cũng đã từng dẫn sinh viên xuống dự giờ cô giảng ở Lê Hồng Phong, Nam Định".
Cô kể lại chuyện em Nguyễn Văn Hòa k7 nhận cô là mẹ nuôi. Vừa sang Quế Lâm, Hòa bị viêm màng não, phải cấp cứu ra Bv Quế Lâm. Cô ra chăm sóc, đã nghe Hòa thều thào: "Cô ơi, em mệt lắm. Có khi em chết mất, cô ạ". Nghe Hòa nói mà cô chảy nước mắt, chỉ hôm sau là Hòa đi.
Còn Cao Quý Vũ (con chú Cao Văn Khánh) nghe giọng cô, đã hỏi: "Cô người Huế à? Mẹ em cũng dân Huế. Vậy thì cô cháu mình là đồng hương rồi... Thật tiếc là sau này, khi ra trường, Vũ lên trường Quân sự học rồi bị tai nạn giao thông, mất trước cả anh Khánh".
Cô còn kể nhiều chuyện dạy dỗ các học trò Trỗi làm cháu Hạnh Nguyên nghe rất lí thú và ghi được nhiều tư liệu.
Cô bảo, sân ga Hàng Cỏ ấn tượng với cô lắm. Lần tiễn chú Long lên Đa Phúc, ai ngờ đó là lần gặp nhau cuối cùng vì sau đó chú hy sinh. Còn ngày tiễn chú Bút đi B cũng trên sân ga này, cô quay đi ngay chứ không nhìn theo tiễn đưa vì nghĩ lại cái ngày tiễn chú Long và chú đi mãi mãi...
Biết chúng tôi sáng mai ra mộ Anh Trỗi thắp hương và vào thăm chị Quyên, cô đã gửi lời hỏi thăm chị.

Không có nhận xét nào: