Thứ Hai, 7 tháng 2, 2011

Chuyện chiến trường 3: Bây giờ em ở đâu? (Nguyễn Thanh Sơn)

Đúng là chiến tranh và chiến trường. Nó không ch là bài hát, câu thơ ca các văn ngh s, mà nó vô cùng khc lit. Mi ch mt năm trước, tt nghip ĐHQS, tôi kho đp như mt hoàng t. Vy mà ch mt năm sau tôi đã như mt con mèo hen, yếu đui, rt rè...
Tôi li gp V, cũng nm bnh xá. Không nhng vy còn gp cChung, cũng li nm bnh xá. Chung là k sư ra đa, vào Trung đoàn cao x 591.
Ba đa chúng tôi dìu nhau ra sui tm. Nước sui ch gn ti đu gi, chy chm. Vy mà 3 đứa phi nm cht tay nhau, dò dm bước trên nhng tng đá, c như là buông tay nhau ra thì b sui cun mt tăm mt tích.
Và, tôi li gp Lương! Té ra Lương được c đi hc y tá nhưng hc ngay bnh xá sư đoàn. Tôi ngc nhiên mt thì khi gp tôi, Lương ngc nhiên mười.
Tôi không hiu là cô y nghĩ gì, song mt điu chc chn  là cô y không tưởng tượng được là tôi li sa sút đến vy. Mi ngày nào gp tôi bên b sui, tôi là ch huy, li tr trung, phong đ. Vy mà... Liu cô y có thương hi tôi không?

Tôi ít tiếp xúc vi con gái, cũng d hiu thôi, vì t 17 tui đến nay đi b đi, mà môi trường b đi thì rt ít con gái. Thêm na li không bo dn, làm vic thì tôi rt sôi ni, song hay cnghĩ, sng ni tâm. Cũng vì vy tôi mà rt s con gái... nói nhiu.
Sau khi tròn xoe mt nhìn tôi mt cách kinh ngc, Lương không nói gì... Nhưng tôi được em quan tâm và chăm sóc đc bit. Nếu ri là em li chy sang lán bnh nhân ca tôi. Em pha nước bt cam cho tôi, và ngi cui giường chng nói chng rng, phe phy cái qut... Xa nhà, trong cnh m đau, tôi như có mt cô em gái chăm sóc mình.
Lúc đó tôi mới 25 tui - cái tui với bao ước mơ, khát vng, bao ni riêng tư... Song có l tôi đã rt già, rt khô khan. Hay vì tôi đã tr thành mt con chiên ngoan đo, hay mt chú tiu đã xung tóc đi tu... cn xa lánh trn tc.
Em ngi cui giường, phe phy cái qut, va qut va đc mt cái gì đó. Mắt tôi vô tình hướng ti khe h nơi cúc áo ngực, mt phn tht trng nõn nà, li trăng trng ca di coóc-xê... Xu h quá, vội ngonh mặt sang hướng khác.
Bui ti, em li xung, hỏi thăm: “Anh đã ăn được chưa, em tìm sa pha cho anh nhé?...”.  
Đúng là st rét cui mùa mưa, lán bnh cht ních người. Bui ti, ch có ngn đèn du leo lét. Háo, thèm mt miếng cam Vinh. Nhớ hôm hành quân vào, ch trm giao liên Hưng Dũng, tôi, Quý Quyết, Công Sơn (cùng cánh khóa 1 Đại học KTQS) mua lin na gánh cam Vinh, giá 3 hào rưỡi/1kg, ăn kỳ hết thì thôi. Gi thèm quá.
Tôi b st rét rt nng, song không th rét, chưa bao gi tôi b rét run cm cp c, mà th nóng, st cao, nóng hm hp, toàn thân đau nhc, rã ri, u oi.
Em li xung, “đ em b màn cho anh nhé!”. Em cn thn dt my góc màn. Tôi bo, đang st rét, trong người đy vi trùng ri, ch phi phòng mui đt na đâu. Nhưng em vẫn nhoài qua người tôi đ dt màn góc bên trong. i tri ơi, ngc em sát ngay trên mt tôi! Tôi cm thy hai bu vú to, căng my như hai qu cam đang treo ngay trên mt mình. Và tôi như ngi thy mùi thơm, mùi thơm toát ra t thân th ca mt người con gái, tr trung, căng tràn sc sng, phn thc. Nói “tôi cm thy” là vì tôi đã... nhm tt mt li ri.
Sau lp hc b st rét, tôi vào đi điu tr binh trm, chưa khi tôi đã v. Li nm bnh xá sư đoàn, cũng li đã 10 ngày ri. Đã li bt đu mùa khô, st rut quá, trung đoàn xe ca tôi đang gp rút bước vào mùa vn chuyn mi, tôi li đòi v...
Hôm ra về, tôi không gp li Lương, cô y đang thc hành băng bó.
Sau khi hc xong lp y tá, em được điu v trung đoàn công binh. T đó đến nay,  đã 35 năm ri, tôi không gp em. Không rõ gia cnh em thế nào, bây gi em đâu?
Có tiếng ai đó: “Ôi dào, tưởng gì. Có thế mà đã hơn 30 năm ri, ông anh băn khoăn làm gì?”. Tôi bo: “Không đâu, có nhng khong khc, nhng con người mà c đi người, ta không sao quên được”.
Đt nhiên, Hùng nói: “Em cũng có mt cô gái, mà cho đến bây gi em cũng không quên được. Cũng đã my chc năm ri, cũng không rõ cô y đâu, s phn giy ra sao?”. Cũng li trm ngâm, (ti sao khi nhc li quá kh, người ta hay trm ngâm thế nh? À, d hiu thôi, vì đó là tình cm, là quá kh, là ni nh), Hùng k:
- Em chy giao liên cơ gii. Bên Lào ngng ném bom ri, không s bom na, song em vn chy đêm cho mát. Ba đó, em ch toàn ch em ra Bc, có c thương binh na, ti đèo Phu-la-nhíc em dng xe cho ch em xung ngh.
Đi mt vòng ra sau xe, nghe thy tiếng hát nho nh: “Tính tính tang tang tình... con chim Ch’rao xinh hát líu lo ca mng công anh...”. Em đp vào thùng xe: “Này, không xung mà đi đái đi à, còn đó mà tính tính tính?”.
Anh có biết không, đáp li là mt ging lnh tanh, pht đi: “Có còn chân đâu mà xung!”. Ngc nhiên, em leo lên thùng xe. Nm trên cái võng vt ngang qua hai thành xe là mt cô gái mà hai chân b ct ct ngang đùi. Thoáng nhìn em đã b xc!
“Làm sao mà cô b thế này?”. Mt thoáng im lng: “... Hi chi l? Mìn”. “Thế đơn v nào?”. “Du kích”. “Quê cô đâu?”. “Hi chi mà hi lm...? Trà Vinh”.
y không mun nói chuyn. D hiu thôi, mt cô gái mà hai chân b ct ct, thì còn ly đâu ra hào hng mà nói chuyn na. Mt ni bun, mt ni tht vng tràn ngp c cuc đi, nht là vi cuc đi ca mt người con gái.
 Em đ ý cô y ch chng 19, 20 thôi. Rt đp! Trăng sáng gia rng soi t mt cô y, mt khuôn mt trái xoan, trng, xanh. Và đc bit là đôi lông mày, thế nào nh, như hai vt thm nhung huyn mm mi trên đôi mt đen b câu. Có th nói chưa bao gi em cm xúc trước mt cô gái như vy, mt cm giác đau, sâu thăm thm, va luyến tiếc, va cm phc. Tiếc quá, hai chân cô ta b ct ct ri!
Bng cô bé hi em: “Ra Bc còn xa không anh, em mun được sm ra Bc quá?”. Không hiu ma xui qu khiến thế nào mà em li tr li cô y bng cái ging tưng tng mà v sau, không bao gi em tha th cho mình: “Xa đy, ti Qung Bình là 100 km, ti Hà Ni là 700 km. Liu mà… nm!”.
Em hi: “Thế có mun đi... không, tôi bế?”. “Dạ!”. Vy là em cúi xung bế cô bé lên. Tri , người gì mà nh vy? Còn có mt mu! Cô bé ngoan ngoãn choàng tay qua c em, va có my ch em v, em trao cô bé cho h.
Em còn chy nhiu chuyến giao liên na. Ngay lúc đó thì em không đ ý lm nhưng v ti đơn v và cho đến tn bây gi hình nh cô bé đó, đôi mt đó, đôi lông mày đó, và c đôi chân ct vn ám nh em, không th nào quên.
Nhìn nhng git cà phê nh tí tách, mà mi git là mt giây trôi qua. Im lng. Chúng tôi như cùng mt suy nghĩ... Hùng nói: “Em nói tht nhé, tiếc mãi là sao mình không hôn cô y mt cái? Em tin đó là cái hôn thánh thin nht đi em!”.
Đúng vy, tôi nói và có l mi người cùng nhn thy như vy. Biết bao s hy sinh hn nhiên và thm lng.
Đã hơn 30 năm trôi qua, bây gi Em đâu?
                                                                                                      Hà Nội, 28/3/2009
                                                                                                           NTS
     






3 nhận xét:

Nặc danh nói...

Phục anh Sơn thật đấy, thế mà không xảy ra chuyện gì!
N.TV

Nặc danh nói...

Chả phải em, bác Sơn nhẩy!!!

TranKienQuoc nói...

Đã chuyển lời thăm hỏi và "nịnh" của N.TV đến anh Sơn.
Ông có thể email cho anh Nguyen Thanh Son theo: nguyenson1947@gmail.com