Đến hạn xét xe, nhắn cho chú tài của cơ quan: "Xét ở đâu? Chi 100 như HN chứ?". "Vâng, nếu xe cũ thêm tí". Đánh xe đến trạm mới đối diện Z751. Nộp giấy tờ xong ra đánh xe vào và chờ. (Cũng chỉ nghĩ khi xét xong, OK, kí biên bản và "lê văn chi").
Đứng cổng ra, nhìn vào thấy xe đã qua 2 cửa. Nghĩ chắc xe không có lỗi gì nhưng thấy nhân viên kiểm tra vẫy vẫy: "Chủ xe đâu?". Ngoáy tay đáp: Có ngay, có ngay.
- Xe bác xe cá nhân hay cơ quan?
- Cá nhân.
- Vậy có bồi dưỡng anh em tí chút chứ?
- Chuyện nhỏ. Đưa trực tiếp à?
- Không, vứt vào xe.
Mở cửa, móc bốp-phơi lấy 100 vứt lên ghế. "Bác ra chờ", anh ta nói.
... Khi xong đánh xe ra chờ dán tem, gặp chú lái xe biển xanh 51B... "Em có phải chi?". "Không, xe cơ quan mà". "Chắc nó sợ bọn em "gáy" lên trên thì toi". Vậy mà cũng phải 30' mới dán xong tem. "Divu" kém hơn HN!
Vậy chuyện ăn kiểu này có phải là "tham" hay "nhũng"??? Dân ta hay "ní nuận" bảo đây là "thưởng" (tiếng Anh là "Tip").
Bài đăng Phổ biến
- Bài hát chế "HN - niềm tin và hy vọng"
- Theo chân 1 du khách Mỹ thăm đường mòn HCM (ST: Đạt)
- Mot ngay o Chicago
- Nguyễn Tạo - người cộng sản kiên trung
- Gặp mặt các bạn yêu thơ của Báo liếp
- Cà phê Anh Đỗ - cảm nhận của tôi
- Những bức ảnh hiếm có (ST: Đạt)
- Lá vàng rụng trải thảm đường phố Thủ đô (SST: TB)
- Hồ Xuân Hương và bài thơ Vịnh cái quạt (Huỳnh Văn Úc)
- THU CHIA BUON
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
1 nhận xét:
Đúng như Đạt nói, ở ta bạ cái gì cũng tiền, từ đi học mẫu giáo. Chạy chức chạy quyền - tiền.
Tởm quá!
Đăng nhận xét