> Ở Nhật xảy ra một câu chuyện có thực 100% như thế này: Có một
> người vì muốn sửa lại nhà nên dỡ tường ra; tường nhà kiểu kiến trúc Nhật
> thường đế một tấm gỗ ở giữa, hai bên trát xi măng, nhưng thực chất bên
> trong để rỗng.
> Khi anh ta dỡ tường ra, phát hiện có một chú thạch sùng đang ngủ
> ở trong đó, đuôi nó bị đóng vào vào tường bởi một chiếc đinh được đóng từ
> ngoài vào trong. Anh này thấy tình cảnh đó vừa thấy thương thạch sùng vừa
> thấy tò mò, anh ta chăm chú quan sát chiếc đinh. Trời ạ! đây là chiếc đinh
> được đóng khi xây nhà 10 năm trước.
> người vì muốn sửa lại nhà nên dỡ tường ra; tường nhà kiểu kiến trúc Nhật
> thường đế một tấm gỗ ở giữa, hai bên trát xi măng, nhưng thực chất bên
> trong để rỗng.
> Khi anh ta dỡ tường ra, phát hiện có một chú thạch sùng đang ngủ
> ở trong đó, đuôi nó bị đóng vào vào tường bởi một chiếc đinh được đóng từ
> ngoài vào trong. Anh này thấy tình cảnh đó vừa thấy thương thạch sùng vừa
> thấy tò mò, anh ta chăm chú quan sát chiếc đinh. Trời ạ! đây là chiếc đinh
> được đóng khi xây nhà 10 năm trước.
> Rút cục là có chuyện gì thế này nhỉ? Chú thạch sùng này đã mặc
> kẹt trên tường mà vẫn sống được trọn 10 năm! Sống được 10 năm trong bức
> tường tối, thật không đơn giản chút nào. Có gì đó bất thường thì phải? Anh
> ta tiếp tục tục nghĩ ngợi, đuôi nó bị đóng chặt, không thể xê dịch được,
> thế nó đã sống được nhờ vào điều gì mười năm qua? Anh ta quyết định chưa
> sửa công trình của mình vội, muốn quan sát xem chú thạch sùng này đã ăn
> gì? Anh muốn nghiên cứ tìm hiểu xem sao.
> Một lát sau, không biết từ đâu bò ra một chú thạch sùng khác,
> miệng nó ngoạm miếng thức ăn… Ồ! Anh ta lặng người đi. Thế này là sao nhỉ?
> Vì một bạn thạch sùng bị đinh đóng vào đuôi không thể đi lại được, một bạn
> thạch sùng khác đã kiếm tìm thức ăn mớm cho bạn trong suốt mười năm qua.
> Tôi nghe xong thấy xúc động vô cùng và thực sự cũng không nghĩ thêm về mối
> quan hệ của chúng nữa.
> Các bạn ạ, cùng với sự phổ cập của máy tính trong xã hội con
> người, tốc độ những thông tin mà chúng ta có được từ người thân, bạn hữu,
> đồng nghiệp, … ngày một nhanh hơn, nhưng khoảng cách giữa con người với con
> người chúng ta với nhau phải chăng cũng ngày một gần nhau hơn ? … Cho nên
> đừng bao giờ từ bỏ những người mà chúng ta yêu thương nhé!
> Hãy gửi câu chuyện này tới mỗi người bạn bạn đã từng tiếp xúc
> trong cuộc đời này, nhất định phải gửi trong vòng 96 tiếng đồng hồ đấy nhé!
8 nhận xét:
Nhân bản quá!
Hoang Hung ( K9 ) tang Bantroi mot cau chuyen ngu ngon hien dai Nhat.
O doi qui nhat la tinh Nguoi . Tiec thay, cau chuyen Nhat khong khop voi thuc te doi song ma chung ta thay! Troi sinh ra con thach thung, quai la thay ,troi lai cho no mot dac tinh ma cac loai khac khong co: khi cai duoi bi giu o doan nao, thi dot duoi o doan tren tu dut ra de giai thoat toan than con vat !!!
Kha nang thoat hiem cua thach thung, cac loai vat khac chao thua!
( Tran Dinh Ngan K9 Berlin )
Thực là thế, nhưng TÌNH thì vẫn có thể như Hùng đã kể. NO vấn đề???
KQ
Câu chuyện đúng nhu ngụ ngôn, bác Ngân đã chỉnh sửa rất chuẩn, không bao giờ có chuyện bị giữ đuôi mà con vật này bị tù đầy được. tuy nhiên xét về răn đời thì đúng vậy.
Một câu chuyện rất cảm động -Mặc dù không có thật.Không biết mấy vị vừa đấu khẩu vói nhau nhân vụ 17/2 thời gian vừa qua có xem không ?và các vị ấy nghĩ gì ? Chẳng nhẽ bạn Trỗi chúng ta lại kém cả con Thạch Sùng.Hoàng Chương k5
Chan Hoang chuong qua.Lai loi cai chuyen 17/2 ra .Dung la huong Mo.He.He...Chuyen ve con thach thung chuyen nay co that :co 2 con bam tren tran nha gan sat nhau bong nhien mot con roi phach xuong dat.Do Chuong mo biet tai sao?chuyen nay con cam dong hon nhieu...
Troi k5
Vì nhau - tính nhân bản lớn nhất. Cái đó mấy con thạch sùng còn biết làm, còn ta... Ý Chương Mo là thế?
Theo tôi - đúng!
Còn Troi k5 ơi, kể chuyện của bạn đi!
Bạn Troi k5 nào mà thức khuya thế?Gần 2 giờ sáng mà vẫn chơi trên mạng thì chăc là có nhiều tâm sự.Tôi đang mong đươc nghe chuyện của bạn đây,dù là chuyện có thật hay là chuyện vừa mới bịa ra hôm qua . Hoàng Chương
Đăng nhận xét