Phạm Quang Khánh vậy là đã xa cõi tạm này. Mới đầu tuần trước, anh Thắng "tụt" k2 đưa vợ con ra Phú Quốc gọi về: "Có thằng Trỗi nào ở đảo?". "Có đấy", và cho anh máy Khánh "mào". Bận đi theo tour mà anh em không gặp nhau. Tuần sau, Khánh đã đi. Nhanh quá.
... Nhớ ngày Khánh cùng 1 số bạn k5 học Quân Y, thỉnh thoảng đạp xe lên Vĩnh Yên thăm mẹ ở Viện 109. Bọn tôi đạp xe lang thang ra quốc lộ 2 nên gặp Khánh. Thế là mừng lắm, thời chiến mà, bạn cũ lại gặp nhau.
Năm 1976, ra trường, Khánh về Hải quân rồi ra đảo. Công tác ở Vùng 5. Ngày ấy dân thưa thớt. Anh em gọi bạn là "chúa đảo" (có khi thế thật? Bác sĩ duy nhất mà - ai ốm mà chả phải qua tay, ai đẻ mà chả phải đỡ...).
Hội Trỗi liên lạc với nhau, kết nối. Năm nào họp mặt, Khánh cũng cố về. Thời gian đầu thì đi ca nô vượt biển rồi phi xe đò đường dài Kiên Giang - SG; chục năm nay khá mới có tiền đi máy bay. Bận quá thì cử con đang học ở SG đi thay. "Tuần chay nào cũng... không vắng mặt". Lần nào làm sách Trỗi, nhắn tin ra là Khánh OK "góp tiền ngay".
Ngoài nghiệp là bác sĩ, Khánh còn mở nhà hàng và có nhiều ý tưởng dịch vụ cho đảo. Năm bảy năm trước định đưa xăng dầu ra đảo, Khánh trao đổi với tôi. Quen biết anh em Trỗi ở Petech (Thiệp, Anh Minh k6) rồi Thạch "béo" (k10 Quân sự, là đàn em ở Cty CP Hóa dầu QĐ); tôi đã kết nối cho anh em gặp nhau. Nghe nói bạn đang cung cấp khí đốt cho Phú Quốc.
Cuộc đời Khánh thật năng động và coi Phú Quốc là quê hương thứ 2 của mình. Khánh đón cả ông cụ ra đảo rồi cụ mất ở đây. Nay bạn cũng yên nghỉ ở đất này.
Cuộc đời con người ta ngắn ngủi và có số. Thôi, Khánh đi trước nhé!
Bài đăng Phổ biến
- Bài hát chế "HN - niềm tin và hy vọng"
- MỘT ĐỜI NHỚ NHAU (Trần Phong k5)
- NHỚ DUY ĐẢO
- Thăm tư gia của Nhất Trung
- SINH VIÊN QUÂN SỰ CÙNG NHỮNG CHUYẾN TẦU (KQ)
- Lần đầu công bố: Những phút cuối cùng của Lưu Thế Dũng (Tư liệu gia đình)
- CÂU CHUYỆN TẬP KẾT RA BẮC (1954 – 1956) - (Việt Dũng)
- Hồ Xuân Hương và bài thơ Vịnh cái quạt (Huỳnh Văn Úc)
- Nghề xin ăn không chỉ có ở VN (ST: Trần Đình Ngân)
- Bài thơ Xứ Quảng (Phan Hoài Thuận)
Thứ Bảy, 25 tháng 6, 2011
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
3 nhận xét:
Qua bài của KQ "nhớ bạn" quá!Hồi Trỗi ở cùng B nên biết nhiều về bạn,hát hay tính hiền lành.Tháng 3/2008 đưa chị em CA du lịch Phú Quốc.Nơi ở cách nhà QK khoảng 30km thế mà trưa nắng lái xe đến gặp bạn ngay.Sau đó giao xe ôtô cho NT để muốn đi đâu thì đi.Hôm sắp về QK chiêu đãi cả đoàn mà nhớ mãi có món Gỏi Cá cuốn lá Soài...Lại còn cho 1 con chó PQ,vợ Khánh còn cho thuốc,lấy đất để cho chó(từ PQ về QN cho chó ngủ KS 3 lần) nhưng nuôi được khoảng 3 tháng nó chết mất.Hồi đó nghe bạn nói mua nhiều đất lắm,mừng cho bạn.Thế mà giờ bạn đã đi xa!Nhớ thương bạn vô cùng!
Chiều nay sẽ an táng Khánh. Vợ chồng Quang Việt sáng nay bay ra Phú Quốc.
Thật buồn khi biết tin QK đã đột ngột ra đi mãi mãi .Đầu năm 1979 tôi ra Phú Quốc phục vụ cánh quân của Hải quân đánh bọn Pôn Pốt ,tại đây tôi đã gặp Khánh ở bệnh xá của vùng 5 Hải quân .Khánh đã đãi tôi một bữa trưa rất vui vẻ .(so với bây giờ thì không là gì cả ,nhưng lúc bấy giờ khó khăn nên được như thế là hạnh phuc lắm rồi).Chớp mắt mà 32 năm đã qua không có dịp găp lại bạn .Chúc bạn vui vẻ nơi thiên đường .Hoàng Chương
Đăng nhận xét