Thưa quý bạn, việc lấy ráy tai thì ai cũng biết, nghĩa là mình nửa nằm nửa ngồi trên ghế, người thợ bật đèn, kéo tai mình ra, nhìn vào trong đó và đưa một cái cây bằng inox, gạy gạy rồi dùng một cái kẹp (pince) lôi ra những cục ráy mà tạo hóa "sản xuất' là để chống lại côn trùng, không cho lọt vào màng nhĩ.
Có những người quen lấy ráy tai, khi lỗ tai ngứa thì dù chưa đến kỳ hớt tóc họ cũng đem đầu đến một tiệm quen nào đó, bảo thợ sửa tóc và lấy ráy tai. Tôi thì không, từ nhỏ tới lớn chưa bao giờ đem đầu ra tiệm chỉ để sửa tóc hoặc lấy ráy tai, ngoại trừ trường hợp lúc đi hớt tóc, thấy lỗ tai ngứa thì bảo thợ lấy ráy luôn thể. Anh tôi hồi chưa đi Mỹ nói lấy ráy tai rất nguy hiểm, lỡ cái "cây chọc" có HIV hoặc nó lỡ chọc thủng màng nhĩ của mình, bị điếc chẳng lẽ mình bắt đền được hay sao, bởi vậy mỗi khi đi hớt tóc không bao giờ anh lấy ráy tai. "Thế tai anh không ngứa hả?"; "Không, nếu ngứa thì lấy ở nhà. Vấn đề là chỉ do thói quen mà thôi. Lần này chú đi hớt tóc, lấy ráy, họ "chọc" rất kỹ, các tuyến ráy bị kích thích, sinh ra ráy, đóng cục, rất ngứa, lần sau lại phải lấy nữa". Thế đấy, vấn đề rất đơn giản, có người thích lấy, có người không thíc, tùy ý mỗi người mà thôi.
Giá cả từ Tết đến nay ở Việt Nam, tiền hớt tóc là 25,000 đồng, tiền lấy ráy 5,000 đồng, tổng cộng là 30,000 đồng tức khoảng 1.50 Mỹ kim. Còn nếu chỉ lấy ráy, không hớt tóc, giá 10,000 đồng. Tiền sửa tóc, 10,000 đồng, cộng lại là 20,000 đồng.
Cái "lạ" đối với chúng tôi là, không hiểu ở bên Mỹ, bên Úc và Canada khi đi hớt tóc người ta có lấy ráy tai hay không? Thế còn Việt kiều, quan niệm của Việt kiều ra sao, ô kê hay nô ô kê về chuyện lấy ráy ở bên Việt Nam?
Đang thắc mắc như vậy bỗng dưng tôi vớ được một cái email với bài viết sau đây của một người bạn Việt kiều bên Mỹ do bạn bè gửi về, bài này rất vui, xin mời quý bạn coi qua cho biết.
Lấy ráy tai ở Việt Nam: ôi, sướng đê mê!
Quang cảnh giống hệt một phòng răng ở... Sillicon Valley, với những cái ghế dài, đèn thắp sáng choang, người ta nằm lên, ưỡn đầu và các nhân viên có gắn đèn rọi trên trán, tay mang một lô lỉnh kỉnh các dụng cụ. Thỉnh thoảng có tiếng "rên" của một "bệnh nhân".
Nhưng họ không yêu cầu "bệnh nhân" hả mồm để chiếu đèn, mà lại chiếu đèn vào lỗ tai và thọc một cái cây dài vào ngoáy ngoáy. Đây là một tiệm hớt tóc khá "hoành tráng" ở Saigon, và các cô đang trổ tài lấy ráy tai cho khách! Tiếng rên khi nãy là tiếng rên khoái trá. Tiếng bình dân gọi là "sướng rên mé đìu hiu!".
Ear picking?
Mới đây, báo San Jose Mercury News đi bài ngay trang đầu nói về "nỗi sướng không tên" này, cho thấy nghệ thuật "lấy ráy tai" ở Việt Nam sau này sẽ... chinh phục thế giới. Người Việt là một dân tộc thông minh, làm người khác khoái đến như thế phải có... đầu óc một chút!
Người Tây phương không có thói quen trả tiền cho người ta đè mình ra tra tấn lỗ tai như vậy. Nhưng bạn hãy nghe Katie Đặng, một nữ ca sĩ 20 tuổi, nói về kinh nghiệm "bị tra tấn" này như sau: "Thoạt đầu thì ai cũng sợ vì không có biết gì đâu, nhưng sau đó thì... ôi trời, quá đã!"
Hèn gì mà rất nhiều Việt kiều từ Mỹ về, vừa bước ra khỏi phi trường TSN là đã dông ngay lên xe taxi, đến ngay một tiệm hớt tóc để được lấy ráy tai. Nguyễn Tường Tâm, cư dân Silicon Valley, kể: "Đó là hạnh phúc, hễ về tới Saigon là tôi đi "chiến đấu" ngay, nó giống như yêu đương thể xác, quá đã, quá phê, đã có người dùng từ chẳng sai khi gọi hoạt động này là 'ear-gasms!".
Chuyên gia của nghệ thuật quá đã là cô Nguyễn Thị Lệ Hằng, 26 tuổi, cắt nghĩa: "Trong tai chúng ta có một "huyệt đạo", khi có người đụng tới thì nghe nhột nhột nhưng sẽ rên lên vì quá đã. Nỗi sung sướng này thật khó nói, có người sau đó còn quay qua hỏi tôi: "Cô lấy tôi làm chồng được hông?"
Bác sĩ Todd Dray, chuyên gia giải phẫu tai mũi họng ở quận hạt Santa Clara, cắt nghĩa: 'Lớp da tai trong cực mỏng và hết sức nhạy cảm với nhiều dây thần kinh tụ hợp về, nó có điểm G như bộ phận sinh dục của phái nữ, đụng đến là... sướng rên mé đìu hiu!"
Ngày nay, khi bước vào một tiệm hớt tóc có nhiều thanh nữ ở Saigon, bạn không còn đi hớt tóc thuần túy nữa. Ở đó có đấm bóp, xoa nắn hai vai, làm mặt, gội đầu và dĩ nhiên là lấy ráy tai. Theo nhiều ông, đây là hình thức thư giãn số một trong cuộc sống quá sô bồ của một thành phố hơn 10 triệu dân.
Và bây giờ đã có nhiều bà cũng…đi lấy ráy tai, như cô Katie Đặng. Cô nói: "Mấy bà ai cũng sợ lần đầu, nhưng sau đó ai cũng đòi đi nữa. Đàn ông làm việc này cũng khá, nhưng chắc chắn không điêu luyện bằng các cô. Các cô có hai bàn tay của phù thủy!'
Giá cả bao nhiêu? Rẻ không thể tưởng tượng được, tất cả chi phí đưa khách lên đến bảy tầng trời khoái cảm chỉ có 2 đô-la cộng với tip. Đó là chưa kể một số tiệm còn mời khách uống cà phê hay nước trà trước khi lên ghế nữa.
Một chủ tiệm lấy ráy tai tên Nhân cho biết: "Có khách đòi lấy ráy tai thật nhẹ nhàng nhưng cũng có khách lại bảo làm mạnh tay hơn (chắc là họ có... lỗ tai trâu!) thì mới đã điếu". Các em đâu phải chỉ có lấy ráy tai không ông địa ơi! Các em còn đi vài chiêu lả lướt 'cho anh chết luôn" là lấy bông gòn ngoáy nhẹ êm đềm. Có cha nội đã quá bèn ngủ luôn trên ghế, giục mãi mới tỉnh giấc mơ màng. Rõ khổ cụ rùa hồ Gươm!
Học nghề này có khó không? Chỉ mất chừng một tuần lễ để học, nhưng phải mất nhiều tháng để thực hành mang lại cho khách giấc mơ xuân. Những em quá giỏi khách đến nườm nượp và chỉ đòi được em "ngoáy" thôi.
Có một điều lạ là hầu như tất cả các đấng trượng phu khi đi lấy ráy tai thì đều không muốn cho vợ hay cho bồ nhí biết. Và chuyện gì đến ắt sẽ đến! Có cha nội mê "cái điểm G" quá, bèn bái bai cơm nhà, đến bê luôn "hàng phở" lấy ráy tai dìa để độc quyền... sướng, không cho thằng cha nào khác lai vãng đến!
Cho dù đã có cảnh giác là chơi với dao có ngày đứt tay, bởi vì lấy ráy tai mà làm trầy sứt thì đủ thứ vi trùng và siêu vi trùng đi vào, kể cả bệnh viêm gan siêu vi B rất ớn. Nhưng mấy tướng đã quen đâu thể nhịn được, như Trương Phùng, một tay 44 tuổi, cứ hai tuần một lần là ghé qua, thố lộ: "Có mấy thằng bạn nói coi chừng, không an toàn đâu, song tui đã ghiền như đi uống bia, đâu có dừng lại được!"
Đã có bà nào đi lấy ráy tai bèn... bê chàng về dinh chưa? Chắc chưa, cho dù lấy ráy tai là... quá đã! Các bà chẳng dại gì mà đem một thằng về làm mình sung sướng vài phút mà phải nuôi nó suốt đời! Phụ nữ vốn khôn hơn đàn ông!
1 nhận xét:
Suớng!
Đăng nhận xét