Sáng ấy nhận được tin từ Chỉnh Huấn: "Cậu có xem truyền hình trực tiếp kỉ niệm Chiến thắng Bạch Đằng đêm qua? Thấy cuối bài diễn văn mà bạn mình chỉ hô Chiến thắng Bạch Đằng muôn năm, Nước VN muôn năm và Chủ tịch HCM muôn năm. Có sợ thiếu gì không? Hay ở đây có cái gì mới trong tư duy của... Liệu bạn mình có sao?".
Vội nhắn trả lời: Thật ra chiến thắng này cách nay đã hàng trăm năm thì làm gì đã có Đảng. Thực tế là thế, chứ hô ép thì kì lắm. (Nói vậy và hi vọng bạn mình NO vấn đề!).
Ghi lại vài dòng chơi!
Bài đăng Phổ biến
- Bài hát chế "HN - niềm tin và hy vọng"
- Vài suy nghĩ về ngày 17-2-1979 (Trần Kháng Chiến)
- Tùy bút: Nhìn lại nước Mỹ... (Tiếp theo và hết)
- 7 triệu chứng không ngờ của bệnh tim (ST: ĐB)
- HN cũng đang chuyển mình?
- Về Đất Mũi (Quang Việt)
- Điện ảnh thứ bảy: Nghệ thuật phim (Cao Bắc)
- Phụ nữ VN lái máy bay hiện đại nhất của Hải quân Mỹ (ST: BĐ)
- Bác Hồ cười trước lúc đi xa (ST: CCB Trần Đình Ngân, Berlin)
- Nhớ lại đêm 17 tháng 2 năm 1979
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
1 nhận xét:
Sợ nhất là có dám nói chính kiến của mình. Vì thường toàn phải nói theo ý kiến "tổ chức".
Đăng nhận xét