Sáng ấy nhận được tin từ Chỉnh Huấn: "Cậu có xem truyền hình trực tiếp kỉ niệm Chiến thắng Bạch Đằng đêm qua? Thấy cuối bài diễn văn mà bạn mình chỉ hô Chiến thắng Bạch Đằng muôn năm, Nước VN muôn năm và Chủ tịch HCM muôn năm. Có sợ thiếu gì không? Hay ở đây có cái gì mới trong tư duy của... Liệu bạn mình có sao?".
Vội nhắn trả lời: Thật ra chiến thắng này cách nay đã hàng trăm năm thì làm gì đã có Đảng. Thực tế là thế, chứ hô ép thì kì lắm. (Nói vậy và hi vọng bạn mình NO vấn đề!).
Ghi lại vài dòng chơi!
Bài đăng Phổ biến
- Bài hát chế "HN - niềm tin và hy vọng"
- Theo chân 1 du khách Mỹ thăm đường mòn HCM (ST: Đạt)
- Mot ngay o Chicago
- Nguyễn Tạo - người cộng sản kiên trung
- Lá thư cuối cùng của LS Vũ Kiên Cường
- Gặp mặt các bạn yêu thơ của Báo liếp
- Cà phê Anh Đỗ - cảm nhận của tôi
- Những bức ảnh hiếm có (ST: Đạt)
- Hồ Xuân Hương và bài thơ Vịnh cái quạt (Huỳnh Văn Úc)
- Thơ gửi từ Úc: THƯỜNG DÂN (Ngô Hà, dân Guilin 1950)
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
1 nhận xét:
Sợ nhất là có dám nói chính kiến của mình. Vì thường toàn phải nói theo ý kiến "tổ chức".
Đăng nhận xét