Bài đăng Phổ biến
- Bài hát chế "HN - niềm tin và hy vọng"
- Bức tranh sơn dầu "Bắc Kinh 2008", họa sĩ Lưu Dật có ý gì?
- HN cũng đang chuyển mình?
- Biểu cảm về thầy cô giáo (Cháu Mý)
- Điện ảnh thứ bảy: Nghệ thuật phim (Cao Bắc)
- Gặp mặt các bạn yêu thơ của Báo liếp
- Bàn về thắng, thua trong Bên Thắng Cuộc của Huy Đức (Trần Đình)
- VN ta theo đánh giá của thế giới???
- Triều Tiên đã chán “giấc mơ Trung Quốc”? (ST: Trần Đình)
- Một nét Hà Nội (KQ)
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
4 nhận xét:
Tôi đã từng chịu nhiều cảnh như hệt thế này. Chả nhẽ lại góp vào một ảnh để minh chứng ( e sẽ nhàm vì các BT của tôi, ai chả sẵn sàng góp vào một ảnh tương tự!) ( TĐ)
Chuyện thường ngày ở huyện. Nhiều nơi còn chẳng có chỗ mà ngồi nữa kìa.
HMK6
Hôm sang Mỹ, ngay sát KS Continental nghỉ qua đêm ở Chicago có trung tâm bán hàng hạ giá, vợ mê ngay. Sáng sau ăn sáng xong là bầu giục đi chợ. Cứ phải lẽo đẽo theo bà, cửa hàng nào cũng vào, dù xếp hàng dài giằng giặc. Cứ thấy có ghế là ngồi chờ. Phải nói chị em ta mê shopping thật, mặc dù có khi chả mua gì. Còn anh em ta may nhất nếu mang theo iPad hoặc điện thoại có mở internet.
Liệu các bà có thấu hiểu ,thông cảm cho hoàn cảnh nửa khóc ,nửa cươi của các ông chông yêu quý không?
Cuộc "Đờy" là vậy,chúng ta cố mà chịu đựng để bảo vệ hòa khí trong gia đình.KC
Đăng nhận xét