Đã vào được...ra đâu có dễ ?
Khó nhiều bề...để có được hôm nay
Giàn khoan ta"gây dựng"cả Ngàn ngày
Đâu bỗng chốc...rút ngay ra được ?
Biển Đông lớn luôn là niềm ao ước
Chẳng phải riêng ta muốn được...phải không?
Vậy biển ơi , hãy chấp nhận bằng lòng
Đừng La lối ... mà mất lòng ta đấy!
Ta quá hiểu mi, mấy ngàn năm rồi đấy
Đâu phải bây giờ mới thấu hiểu con Tim?
Mười Sáu "chữ son"...mi gắng giữ gìn
Cùng chủ nghĩa...đi đâu mà thiệt?...!
Giàn khoan lớn cả hai ta đều biết
Ta mang vào có thiệt chi mô?
"Hướng tới tương lai"... hợp tác vô bờ
" ổn định dài lâu" còn mong chờ gì nữa ?...
" Láng giềng tốt" ... Tình thân muôn thuở
Biển Đông này là của chúng ta
Ta và mi mãi mãi vẫn là
Là đồng Chí ...lại vừa là Anh em!...?...
Bài đăng Phổ biến
- Bài hát chế "HN - niềm tin và hy vọng"
- Vài suy nghĩ về ngày 17-2-1979 (Trần Kháng Chiến)
- Tùy bút: Nhìn lại nước Mỹ... (Tiếp theo và hết)
- 7 triệu chứng không ngờ của bệnh tim (ST: ĐB)
- HN cũng đang chuyển mình?
- Về Đất Mũi (Quang Việt)
- Điện ảnh thứ bảy: Nghệ thuật phim (Cao Bắc)
- Phụ nữ VN lái máy bay hiện đại nhất của Hải quân Mỹ (ST: BĐ)
- Bác Hồ cười trước lúc đi xa (ST: CCB Trần Đình Ngân, Berlin)
- Nhớ lại đêm 17 tháng 2 năm 1979
Chủ Nhật, 8 tháng 6, 2014
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét