Văn hào Nga Leon Tonstoï có kể câu chuyện ngụ ngôn như sau:
"Có một người hành khất nọ ðến trước cửa nhà của một người giàu có ðể xin bố thí. Một ðồng xu nhỏ hay một miếng bánh vụn, ðó là tất cả những gì người ãn xin chờ ðợi nơi người giàu có. Nhưng, mặc cho người khốn khổ van xin, người giàu có vẫn ngoảnh mặt làm ngơ. Ðến một lúc không còn chịu nổi những lời van xin của người hành khất, thay vì bố thí, người giàu ðã lấy ðá ném vào con người khốn khổ.
Người hành khất lặng lẽ nhặt lấy hòn ðá cho vào bị rồi thì thầm trong miệng: "Ta mang hòn ðá này cho ðến ngày nhà ngươi sa cơ thất thế. Ta sẽ dùng nó ðể ném trả lại ngươi".
Ði ðâu, người hành khất cũng mang theo hòn ðá ấy. Tâm tư ông lúc nào cũng nung nấu sự báo thù.
Nãm tháng qua ði. Lời chúc dữ của người hành khất ðã thành sự thật. Vì biển lận, người giàu có bị tước ðoạt tất cả tài sản và bị tống giam vào ngục. Ngày hôm ðó, người hành khất chứng kiến cảnh người ta áp giải người giàu vào tù ngục. Nỗi cãm hờn sôi sục trong lòng, ông ði theo ðoàn người áp giải. Tay ông không rời bỏ hòn ðá mà người giàu ðã ném vào người ông cách ðây mười mấy nãm. Ông muốn ném hòn ðá ðó vào người tù ðể rửa sach mối nhục hằng ðeo ðẳng bên ông.
Nhưng cuối cùng, nhìn thấy gương mặt tiều tụy ðáng thưõng của kẻ ðang bị cùm tay, người hành khất thả nhẹ hòn ðá xuống ðất rồi tự nhủ: "Tại sao ta lại phải mang nặng hòn ðá này từ bao nhiêu nãm qua? Con người này, giờ ðây, cũng chỉ là một con người khốn khổ như ta".
Tha thứ là ðiều khó khăn nhất nhưng cũng là ðiều cao cả nhất.
Bài đăng Phổ biến
- Bài hát chế "HN - niềm tin và hy vọng"
- 7 triệu chứng không ngờ của bệnh tim (ST: ĐB)
- Vài suy nghĩ về ngày 17-2-1979 (Trần Kháng Chiến)
- Sơn Hà Xã Tắc (Vũ Quốc Hoạt)
- Bác Hồ cười trước lúc đi xa (ST: CCB Trần Đình Ngân, Berlin)
- Nhớ lại đêm 17 tháng 2 năm 1979
- Bữa cơm gia đình
- Phụ nữ VN lái máy bay hiện đại nhất của Hải quân Mỹ (ST: BĐ)
- Tùy bút: Nhìn lại nước Mỹ... (Tiếp theo và hết)
- Thư gửi các quan huyện (ST: Thắng Lpz)
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét