Thứ Hai, 17 tháng 12, 2012

Hà Nội trước đêm gió mùa về (Thu Thủy H42)


Nơi mình làm việc gần ngay trung tâm TP Hà Nội, ngày ngày qua lại trên con phố Trần Hưng Đạo thân yêu, phố Tràng Tiền, Hồ Gươm… Có lẽ trong nhiều kiếp trước mình sinh ra ở Hà Nội để đến bây giờ dẫu sống ở đây chưa được lâu nhưng mình cảm thấy thân quen đến lạ, những góc phố, con đường, ngõ nhỏ, lối nhỏ...
Ai đã từng đến nơi này hãy thả mình dạo quanh Hồ Gươm với tháp Rùa nghìn năm soi bóng, cầu Thê Húc dẫn lối ta về nguồn cội tổ tông, để ta đốt nén tâm nhang tưởng nhớ đến các vị anh hùng đã ngã mình cho đất nước vinh quang. Những chuỗi hoa lộc vừng thõng thượt dài in bóng nước hồ trong, gió đến lắc lay, hoa không rụng mà lòng tôi rơi rụng tơi bời: ôi hoa đẹp.
Chiều đến,  nhìn  mặt hồ lăn tăn gợn sóng, những con sóng nhỏ đuổi nhau hết lớp này đến lớp nọ bền bỉ dội vào bờ. Trông sang bờ kia còn có tháp đồng hồ của bưu điện mà xưa kia là chùa Báo Ân, giờ chỉ còn trong ký ức, tiếng chuông mõ sớm khuya như thức tỉnh nhịp đời bị xoá nhoà trong lòng hận thù và ganh ghét, người ta đã phá đi và xây vào đó những bưu điện nhà, nhà thờ và cả ngục tù ...để làm tiêu tan thể xác và tâm hồn dân tộc.
Nhưng không, đất nước hôm nay đã thu về một mối. Văn hoá và truyền thống của dân tộc vẫn được lưu tồn để bây giờ giữa trái tim Hà Nội yêu mến, tôi đã cảm nhận hồn thiêng đất nước và lòng tự hào dâng lên vời vợi.



Không có nhận xét nào: