Chuông điện thoại reo, nhận ngay ra số máy ông anh:
- Anh giai đấy à?
- Ừ, mày đang ở đâu? - nghe thấy cả điệu cười thuở xưa của ông anh.
- Dạ, SG.
- Mày có số máy thằng Hòa Chánh không?
- Có. Có việc gì, hả anh?
- Không, đi cắt tóc gặp nó. Nó bảo lâu ngày không gặp tao và mời đi ăn trưa. Cắt xong, ra chả thấy nó đâu. Chắc phải chờ lâu nên nó đi. Cho tao số nó.
- Có. Em nhắn anh ngay.
...
- Hòa à? Anh giai kiếm em đấy.
- Vâng, em chờ ông ấy lâu quá, nên đi. - Hòa trả lời - Anh nhắn cho em số máy anh giai.
Nhắn xong, nhận ngay trả lời: Cảm ơn anh!
...
Vậy là kết nối được ông anh với ông em. Bạn bè thân chắc biết ngay ông anh là ai. Còn tôi thì sướng là chả gần nhau mà vẫn giúp được bạn bè. Đúng như Quý 'nhẽo' nói, thế giới này phẳng thật!
Bài đăng Phổ biến
- Bài hát chế "HN - niềm tin và hy vọng"
- Vài suy nghĩ về ngày 17-2-1979 (Trần Kháng Chiến)
- Tùy bút: Nhìn lại nước Mỹ... (Tiếp theo và hết)
- 7 triệu chứng không ngờ của bệnh tim (ST: ĐB)
- HN cũng đang chuyển mình?
- Về Đất Mũi (Quang Việt)
- Điện ảnh thứ bảy: Nghệ thuật phim (Cao Bắc)
- Phụ nữ VN lái máy bay hiện đại nhất của Hải quân Mỹ (ST: BĐ)
- Bác Hồ cười trước lúc đi xa (ST: CCB Trần Đình Ngân, Berlin)
- Nhớ lại đêm 17 tháng 2 năm 1979
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
1 nhận xét:
Có phải bác cả họ Đoàn?
Đăng nhận xét