Tiền lương: Giống như "chu kỳ" của phụ nữ, tháng đến một lần và gần
một tuần thì hết!
Nước mắt: Một dạng thủy lực của phụ nữ có thể đánh bại được sức mạnh ý
chí của đàn ông.
Đại học: Nơi mà nhiều người theo đuổi việc học trong khi số khác học
cách theo đuổi các cô gái.
Thuốc lá: 1 bó sợi được cuộn trong 1 tờ giấy và được châm lửa ở một
đầu còn đầu kia là 1 tên ngốc.
Phòng hội nghị: Nơi mà mọi người đều tranh nhau nói và chả ai nghe để
rồi sau đó bất đồng với nhau.
Thỏa hiệp: Nghệ thuật chia chiếc bánh theo cái cách mà ai cũng nghĩ là
mình được hưởng phần lớn nhất.
Tác phẩm kinh điển: Quyển sách mà mọi người ngợi ca dù chưa từng đọc.
Những hình ảnh gây sốc:
"Em là nỗi nhục của bộ Giáo Dục"
Thêm một lý do nữa để anh em ta... ngắm
Khi phụ nữ mang lại cảm hứng cho nhau
Ngáp: Khoảnh khắc duy nhất mà người đàn ông có vợ hiếm khi có được để mở miệng.
Văn phòng: Nơi mà bạn có thể thư giãn sau cuộc sống căng thẳng ở nhà.
Vân vân: Một kí hiệu để cho người khác tin rằng bạn biết nhiều hơn so
với điều bạn thật sự biết.
Bom nguyên tử: Một phát minh chấm dứt tất cả mọi phát minh khác.
Kinh nghiệm: Cái tên mà con người gán cho những sai lầm của họ.
Kẻ cơ hội: Là kẻ sẽ vờ như bắt đầu đi tắm nếu hắn tình cờ bị rơi xuống sông.
Người lạc quan: Là người đang rơi từ tháp Effeil xuống nhưng nửa chừng
vẫn nói: “Thấy chưa, tôi vẫn chưa làm sao cả”.
Kẻ bi quan: Là kẽ nói rằng O là mẫu tự cuối cùng của từ ZERO (số 0)
chứ k phải là chữ cái đầu tiên của từ OPOPRTUNITY (cơ hội).
Người keo kiệt: Kẻ sống dè xẻn để có thể chết trong giàu có.
Người cha: Một ông chủ ngân hàng do thiên nhiên ban tặng.
Sếp: Người luôn đến sớm khi bạn đến muộn và là người luôn đi muộn khi
bạn đến sớm.
Bác sĩ: người triệu tiêu bệnh tật của bạn bằng thuốc men và triệu tiêu
chính bạn bằng hóa đơn của ông ta.
Hội quán Cười (tổng hợp)
Bài đăng Phổ biến
- Bài hát chế "HN - niềm tin và hy vọng"
- MỘT ĐỜI NHỚ NHAU (Trần Phong k5)
- NHỚ DUY ĐẢO
- Thăm tư gia của Nhất Trung
- SINH VIÊN QUÂN SỰ CÙNG NHỮNG CHUYẾN TẦU (KQ)
- Nghề xin ăn không chỉ có ở VN (ST: Trần Đình Ngân)
- Lần đầu công bố: Những phút cuối cùng của Lưu Thế Dũng (Tư liệu gia đình)
- Bài thơ Xứ Quảng (Phan Hoài Thuận)
- Thơ gửi từ Úc: THƯỜNG DÂN (Ngô Hà, dân Guilin 1950)
- CÂU CHUYỆN TẬP KẾT RA BẮC (1954 – 1956) - (Việt Dũng)
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
2 nhận xét:
Hay nhất mà tôi thấy đúng nhất là:Thuốc lá! Mình đúng là một thằng ngốc. Hai ngày nay ko hút điếu nào ko phải vì "khôn" mà hơi cảm.Nhưng cũng bỏ đi là phải rồi.
Cảm ơn KQ! Vẫn ở HN à?
Thi vuon... Vi co viec cong va tu, ket hop vieng bac Van.
Đăng nhận xét