Chiều đón con. Cháu đưa tập vở được thưởng học kì 1 và phụng phịu:
- Con bé đạt 9,5 xếp thứ nhất thì đúng rồi. Đằng này 5 đứa đều có điểm trung bình 9,4. Vậy mà chỉ 4 đứa kia được niêm yết tên trên bảng, con thua đứa sát nút có 0,01 điểm lại không được nêu tên.
- Thế ai chơi game điện tử thay con, ai vẽ thay trong giờ tự học, ai tranh thủ ngồi WC đọc chuyện tranh...??? Lẽ ra dấn thêm 1 tí để học, sẽ có thêm 0,01 điểm thì con lại dấn thêm 1 tí để chơi nên mất 0,01 điểm. Sao nào?
- Rồi, học kì 2 chúng sẽ biết tay con.
Đúng là con gà tức nhau... Nhưng lại nghĩ, con vừa học vừa chơi như thế có lẽ giống ba và các cô, các chú, các bác Trỗi hơn. Đã trên, dưới 6 lít rồi, ngày xưa học và chơi như thế mà nay vẫn là những công dân tốt của xã hội đấy thôi!!!
Bài đăng Phổ biến
- Bài hát chế "HN - niềm tin và hy vọng"
- MỘT ĐỜI NHỚ NHAU (Trần Phong k5)
- NHỚ DUY ĐẢO
- Thăm tư gia của Nhất Trung
- SINH VIÊN QUÂN SỰ CÙNG NHỮNG CHUYẾN TẦU (KQ)
- Nghề xin ăn không chỉ có ở VN (ST: Trần Đình Ngân)
- Lần đầu công bố: Những phút cuối cùng của Lưu Thế Dũng (Tư liệu gia đình)
- Hồ Xuân Hương và bài thơ Vịnh cái quạt (Huỳnh Văn Úc)
- CÂU CHUYỆN TẬP KẾT RA BẮC (1954 – 1956) - (Việt Dũng)
- Bài thơ Xứ Quảng (Phan Hoài Thuận)
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
3 nhận xét:
Đối với con trẻ, sợ nhất là không công bằng ông ạ.
Ừ, mà có mình làm đâu, do xã hội đấy.
mong sức học như của cha con ngày xưa.toàn trường đều phải"nghiêng mình kính nể" đấy con ạ.
bác phúc chiến
Đăng nhận xét