Vợ tôi, khi người còn khỏe mạnh hay cùng tôi ði chùa lạy Phật. Vợ tôi và tôi vừa chấp tay lạy Phật thì nghe vị thầy tu ðang giảng ðạo-pháp thao thao bất tuyệt. Bổng có một bà cụ già bước ðến bên vị tu sĩ hỏi xin thầy ngừng ở ðây ðể cho bà hỏi thầy một câu. Vậy là người tu sĩ bỏ cuốn sách xuống và bắt ðầu quở trách bà cụ oang oang trên máy vi âm: "Tôi ðang thuyết giảng mà sao bà làm tôi cụt hứng không còn nhớ tôi ðọc ðến chổ nào nữa".. "Bà ...bà... bà...v.v... Bà không ðược làm như vậy nữa nghe chưa?".
Tôi nghe lời mạt sát của ông nầy rất chướng tai. Tôi giận cho thái ðộ xỉ mạ của ông ðối với người già cả. Tôi liền bảo nhà tôi ngưng lạy và lui ra ðể tôi vào gọi ông thầy chùa nầy hỏi vì sao ông mạt sát người già cả. "Phật, thầy nào dạy ông làm ðiều nầy? Ông ðã tu ðược bao nhiêu nãm mà ông không trấn tỉnh ðược sự sân si?". Tôi vừa nói như vậy với vợ thì vợ tôi bảo: "Người ta ðã sai, sân si quá. Bây giờ anh cũng sân si nữa thì chúng ta ði chùa làm gì?".
Nghe vợ nói quá phải, tôi ðành theo nàng về nhà và lạy tượng Phật ở nhà. Tôi xin hứa với Phật rằng từ nay con không còn hành ðộng trong cơn nóng giận nữa. Từ ðó vợ tôi thương quý tôi nhiều hơn. Nàng bảo: "Sao dạo nầy trông anh hiền như Bụt vậy?" Tôi bảo nàng: "Tôi nhớ tới chuyện ði chùa hôm ấy. Tôi ðã thành Phật rồi".
Bài đăng Phổ biến
- Bài hát chế "HN - niềm tin và hy vọng"
- MỘT ĐỜI NHỚ NHAU (Trần Phong k5)
- NHỚ DUY ĐẢO
- Thăm tư gia của Nhất Trung
- SINH VIÊN QUÂN SỰ CÙNG NHỮNG CHUYẾN TẦU (KQ)
- Nghề xin ăn không chỉ có ở VN (ST: Trần Đình Ngân)
- Lần đầu công bố: Những phút cuối cùng của Lưu Thế Dũng (Tư liệu gia đình)
- Hồ Xuân Hương và bài thơ Vịnh cái quạt (Huỳnh Văn Úc)
- CÂU CHUYỆN TẬP KẾT RA BẮC (1954 – 1956) - (Việt Dũng)
- Bài thơ Xứ Quảng (Phan Hoài Thuận)
Thứ Năm, 29 tháng 9, 2011
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
1 nhận xét:
"Bột" kính vợ thế chắc chắn sẽ "đắc thọ" . Thật ra việc làm của "Bột" không phải là "sân" vì "giác tha" là một nghĩa vụ của Phật Tử , việc "Bột" nói với tay thầy tu kia mà vợ bạn sợ là bạn "sân" thì hơi vội vàng .Phật dậy rằng : Trong mọi sự "bố thí" thì sự "bố thí tuệ giác" là vô giá . Vị thày tu kia chắc gì đã là tu thật
Đăng nhận xét