Nhìn lại mình trong những gì mình đang có, nhìn lại để thấy thời gian trôi qua mình được gì và mất gì, nhìn lại để thấy mình đang đứng lên hay ngã xuống, phút giây im lặng để trải nghiệm cùng chính mình...
Nhớ những ngày ở nhà, được thỏa sức vẫy vùng, mỗi bước chân ra đi đều vững tâm để có nơi trở về. Mọi thứ bộn bề quá có những thứ đơn giản lắm giờ trở thành niềm khát khao, căn gác nhỏ cùng chiếc giường ấm áp, ngủ đi để được thảnh thơi.
Lan man trong những cảm xúc khó tả, muốn trở thành một người lớn, muốn trở thành một người vững chãi, muốn được thoát khỏi chính mình lúc này, trẻ con hay hờn dỗi, ko giải phóng được những suy nghĩ nhỏ nhặt trong tâm can nhưng cũng muốn được bé nhỏ, được chở che...
Thôi thì gạt bỏ những gì đã qua và bước tiếp, có nhìn lại cũng tự an ủi, phải yêu và tin lấy chính mình.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét