(Trần Đình sưu tầm nhân ngày 8 tháng 3)
Trước lễ Giáng sinh 2010, Thủ
tướng Đức, bà Merkel đột ngột đáp máy bay tới thăm chợ Noel của đội quân Đức
đồn trú ở Masar-I-Scharif, Afghanistan. Không may lúc đó một lính Đức, 21
tuổi, bị thiệt mạng vì tai nạn, bà đành phải bỏ dở, để dự lễ tang và đọc điếu
văn, với tư cách thay mặt nhà nước trước một người con của dân tộc Đức đã ngã
xuống ngay trước ngày vui nhất trong năm của dân tộc.
Trong chuyến hành trình trên, tại chặng dừng máy bay trước đó, bà Merkel
tới thăm một đơn vị đóng quân ở Kundus. Bức ảnh chụp hoạt động của bà được
thông tấn xã Đức DPA đăng tải không phải ảnh nghi thức đón tiếp hoành tráng
long trọng, rợp trời biểu ngữ, cờ quạt tung bay, hay cảnh tuyên dương công
trạng, úy lạo binh sĩ, mà thực ra muốn cũng không có, bởi bà Merkel tới đây
để thực hiện công việc thị sát tình hình, chứ không phải khách mời của một
đại lễ.
Thay vào đó, là bức ảnh trên, với dòng chú thích xác thực: Thủ tướng bê
khay thức ăn tại trại lính Đức đồn trú ở Kundus. Lúc đó trại đang giờ ăn,
binh lính ngồi kín chỗ. Họ phấn khởi trông về phía bà, người cười, người nói,
người ngồi đưa máy ảnh chụp chơi. Bà Merkel tay bê khay tìm chỗ ngồi, miệng
cười nói đáp lại vui vẻ.
Không một binh sĩ nào đứng dậy đỡ khay giùm, hay nhường chỗ cho Thủ
tướng. Bởi với họ nhà ăn tập thể là nơi ăn uống cá nhân, Thủ tướng cũng có
tay, chân, như bất kỳ ai, phải tự phục vụ lấy nhu cầu cá nhân mình, khác với
vua chúa đóng vai trò thiên tử, không còn là người trần, nhất cử nhất động
đều có người hầu kẻ hạ, cơm bưng nước rót. Nếu nói đến một xã hội dân chủ,
nơi cá nhân ai cũng bình đẳng ngang nhau, thì bức ảnh trên có ý nghĩa chân
thực hơn bất kỳ lý luận, hình ảnh, khẩu hiệu tuyên truyền cao siêu nào!
2 nhận xét:
Quan thế mới là quan.
Hình như bài này đã đăng? Thôi, chẳng sao, vẫn còn thông tin.
Đăng nhận xét