Thứ Ba, 1 tháng 10, 2013

Pushkin và "Anh nhớ mãi phút giây huyền diệu..." (ST: Hạnh Phúc 99)



Nếu quan tâm đến thi ca Nga, không mấy ai là không biết bài thơ tình nổi tiếng "GỬI..." của đại thi hào A. Puskin viết tặng Kerơnơ, một thiếu nữ mà nhà thơ đã gặp ở Pêtécpua vào năm 1819. Sau đó, đến năm 1825, khi Kenơrơ về thăm người nhà ở Trigôxki, nơi A. Puskin thường lui tới trong thời gian bị đi đày ở Mikhailốpxcôie. Hai người gặp lại nhau khiến nhà thơ rất vui mừng... Khi Kerơnơ đi, Puskin đã tặng nàng bài thơ này làm kỷ niệm. Về sau "GỬI..." được phổ nhạc và phổ biến rộng rãi. Bài thơ được rất nhiều người yêu thích. Dưới đây là nguyên văn bài thơ được dịch giả Thúy Toàn dịch ra tiếng Việt:
Viện bảo tàng A. Puskin

         
 GỬI...
             Anh nhớ mãi phút giây huyền diệu:
          Trước mắt anh, em bỗng hiện lên,
          Như hư ảnh mong manh vụt biến
          Như thiên thần sắc đẹp trắng trong.
              
          Giữa day dứt, sầu đau tuyệt vọng
          Giữa ồn ào, xáo động buồn lo

          Tiếng em nói, bên tai anh văng vẳng,
          Bóng dáng em, anh gặp lại trong mơ.
         
          Tháng ngày qua những cơn gió bụi
          Đã xua tan mộng đẹp tuổi thơ, 
          Lãng quên rồi giọng em hiền dịu,
          Nhòa tan rồi bóng dáng nguy nga.

          Giữa cô quạnh, âm u, tù hãm
          Dòng đời trôi quằn quại hắt hiu,
          Chẳng tiên thần, chẳng nguồn cảm xúc,
          Chẳng đời, chẳng lệ, chẳng tình yêu!

          Cả hồn anh bỗng bừng bừng tỉnh giấc:
          Trước mắt anh em lại hiện lên,
          Như hư ảnh mong manh vụt biến,
          Như thiên thần sắc đẹp trắng trong.

          Trái tim lại rộn ràng náo nức,
          Vì trái tim sống dậy đủ điều:
          Cả Tiên Thần, cả nguồn cảm xúc
          Cả Đời, cả Lệ, cả Tình Yêu...!
(Bản dịch của Thúy Toàn)

Không có nhận xét nào: