Thứ Hai, 16 tháng 3, 2015

TRANH THỦY MẶC LÀ GÌ? (ST: Trọng Bảo)



  • Cây trúc.
                                                                   Tranh thủy mặc hiểu một cách đơn giản, đó là dùng mực hòa với nước theo một tỷ lệ nhất định để họa sĩ miêu tả một cảnh vật nào đó theo chủ đề, ý tưởng của tác giả trên giấy xuyến chỉ. Thật ra, đây là nền nghệ thuật có phong cách riêng, là sự tổng hợp giữa thơ, thư, họa và dấu ấn, là một sự tổng hợp giữa nội dung ý nghĩa, kiến thức và tâm hồn, làm xao xuyến biết bao thế hệ người mê tranh. 

    Công cụ chuyên dùng
    Muốn có một tác phẩm tranh thủy mặc tốt, điều kiện trước tiên là công cụ phải tốt. Công cụ vẽ bao gồm: Giấy, bút, mực, nghiên, gọi nôm na là “văn phòng tứ bảo”. Trước hết, phải biết chọn cọ vẽ, bút lông loại cứng hay loại mềm, tùy thuộc đối tượng vẽ, thí dụ: phác thảo trúc và lan, dùng bút lông sói, khi nhuộm màu chọn bút lông dê, dùng cọ cứng để vẽ sơn thủy, rễ cây. . . Giấy xuyến chỉ là giấy vẽ ăn ý điều hòa với mực, tạo sức lan tỏa theo ý muốn đi bút tạo hình của tác giả. Mực tốt phải nhuyễn, khi hòa với nước thể hiện 7 màu đen đậm nhạt sáng tối rất đa dạng. Nghiên tốt giúp mài mực thật nhuyễn, tránh cặn và không mau khô. Chất lượng của giấy, bút, mực, nghiên là cơ sở tiền đề giúp cho họa sĩ thể hiện độ sâu của tác phẩm. Tuy nhiên, đối với người mới học vẽ, thì không cần yêu cầu quá cao về công cụ nêu trên.
    Bút pháp
    Kỹ thuật cầm bút, xử lý màu sắc, đòi hỏi đôi tay họa sĩ luôn nhịp nhàng, uyển chuyển khi thể hiện nội dung tác phẩm. Những đường nét uyển chuyển mềm mại, bay bướm, đậm nhạt theo cảm xúc và ý tưởng cấu trúc nội dung của tác phẩm đã tạo nên bức tranh sống động phóng khoáng, khó có loại tranh nào sánh được. Đó chính là đặc trưng, sắc thái riêng của tranh thủy mặc.
    Cho nên, yêu cầu trước tiên và căn bản đối với người mới học vẽ chính là tinh thần chịu khó khổ luyện. Khi vẽ tranh thủy mặc đòi hỏi người họa sĩ phải thuần thục trong các thao tác từ việc điểm mực nhiều hay ít, kết hợp với sự linh hoạt của các ngón tay trên bàn tay để đưa cánh tay nhịp nhàng lên xuống nhanh chậm, tạo ra những đường nét đậm nhạt, cấu trúc hình khối đa dạng. Vận dụng cọ bút với nhiều góc độ biến hóa khác nhau như đứng thẳng cọ, để nghiên cọ, xoay cọ… tạo nên đường nét sống động và tự nhiên, nói nôm na là "Trong cọ có cọ" "Bút chưa tới ý đã tới"… Sự kết hợp ấy thể hiện kỹ năng, kỹ xảo điêu luyện, tận dụng ánh sáng học, màu học, lập thể học, lột tả ý tưởng nội dung sâu sắc, tinh thần Thiền học của tác giả.
    Nếu biết tận dụng hình ảnh không gian, với bút pháp nhịp nhàng, thơ mộng, uyển chuyển, khai thác tốt bản năng công cụ chuyên dùng, sẽ cho ra hiệu quả ấn tượng thần kỳ, thí dụ như: tác giả không hề vẽ nước, nhưng người xem vẫn cảm thấy nước đang chảy, hoặc tưởng tượng ra mây bay và thác gầm…



    Bố cục
    Bố cục của tranh hết sức công phu, mức độ tụ (nhiều) thư (ít) giữa chủ cảnh và phối cảnh, phải phân bổ thật khéo léo, thẩm mỹ, bố trí vị trí phù hợp, giữ cho tổng quan cảnh vật trong tranh được cân bằng, không quá dày hoặc quá thưa. Trình bày một bài thơ bằng thư pháp bên cạnh tranh cũng phải cân nhắc, chỉ dùng khi bình diện tranh hơi trống, lạc khoản và dấu ấn khi được tác giả bố trí khéo léo, cũng làm tăng thêm giá trị nghệ thuật cho tranh thủy mặc. Thí dụ như bức tranh Thu Thanh, bố cục đơn giản, chỉ vài cành cây và một con ngựa trời, tuy nhiên sau khi cân nhắc tụ thư, ngựa trời trở thành chủ cảnh nổi bật, khiến mặt tranh sống động hơn lên.
    Tranh thủy mặc đồng hành với "Thơ, thư, họa, ấn", tác giả phải biết lúc nào chỗ nào nên có thơ bên cạnh, điểm xuyến thêm dòng thư pháp, đóng một dấu gây ấn tượng. "Thơ là ý của tranh, thư pháp là cốt của tranh", qua thơ, thư và dấu ấn, tác giả bày tỏ hài bảo qua kỹ thuật nhuần nhuyễn, gửi gắm lý tưởng cao cả qua tranh, thổi hồn vào tranh, đó chính là những giá trị nghệ thuật của tranh thủy mặc…
    Tác phẩm
                                                                        Tác phẩm "Ngàn cánh hạc".
    Họa sĩ phải kiên trì tu dưỡng tâm hồn và đạo đức
    Bút pháp, bố cục, dùng mực, màu sắc, tinh thần là "Ngũ tuyệt", quyết định đẳng cấp của bức tranh thủy mặc, với bút pháp điêu luyện, hình khối sinh động, màu mực điều hòa, tạo nên không gian và cảnh vật với mức độ đậm nhạt, bóng tối, cảnh vật tụ thư đa chiều… tác giả sẽ thổi hồn vào tranh, chia sẻ tình cảm nghệ thuật cho người xem.
    Vì tranh thủy mặc là nền nghệ thuật kết hợp giữa thần và sắc, giữa hình thức và nội dụng, gửi gắm tâm hồn ý tưởng qua cảnh vật hình khối… Muốn tác phẩm có bề dầy và chiều sâu, đòi hỏi người họa sĩ phải siêng năng tu dưỡng không chỉ về kỹ thuật, kỹ xảo tạo hình cầm bút, mà còn phải có chiều sâu tâm hồn, đạo đức cao thượng.
    Chỉ có kết hợp chặt chẽ cả hai mặt, tác giả mới đủ tài năng và tư duy nghệ thuật cao để sáng tạo tác phẩm vừa sống động, tự nhiên về cảnh vật vừa mang đến cho người xem cảm xúc sâu sắc hơn về khí phách, ý chí, kiến thức và tinh thần tiềm ẩn trong tranh..
    Khổ công rèn luyện và tu dưỡng của người họa sĩ không bao giờ uổng công, tâm hồn chân thiện mỹ của tác giả sẽ bật dậy trong tranh theo năm tháng, khi ấy dù chỉ một vài nét chấm phá, vẫn có thể ra đời một bức tranh cao siêu, cũng giống như người khiếm khách đẳng cấp "Vô chiêu thắng hữu chiêu".






    Phải thưởng thức tranh thủy mặc như thế nào?
    Muốn thưởng thức và đánh giá một bức tranh thủy mặc, chạm trán trước tiên với người xem là màu sắc và cảnh vật trong tranh, tất nhiên đòi hỏi kỹ thuật, kỹ xảo của tác giả trình bày sao cho vẽ cái gì giống cái đó như núi cao thì hùng vĩ, con vật thì khả ái, hoa lá thì tươi đẹp… tuy nhiên tác giả còn phải có bút pháp nghệ thuật, nhằm lột tả ngụ ý sâu xa, giúp người xem khám phá và cảm nhận dần dần được tinh, khí, thần sâu lắng nội tại của bức tranh. Thí dụ : cây trúc (khúc mắt, thẳng đứng) biểu trưng của khí tiết khiêm tốn, bất khuất cao thượng của người quân tử; hoa mẫu đơn (vốn chỉ dành cho vua chúa) đại diện mơ ước cho giàu sáng phú quý…
    Tranh thủy mặc có sức hấp dẫn thuyết phục lòng người vì nó làm đẹp cuộc đời ngụ ý sâu xa, phản ánh hiện thực khách quan của tự nhiên và cuộc sống xã hội một cách sâu sắc và tinh tế. Tranh thủy mặc từ xưa đã đi vào cuộc sống và bản thân nó nổi lên những cảm xúc yêu quý thiên nhiên, phản ảnh sự vui buồn của cuộc đời. Khi tác phẩm có tính triết lý về cuộc đời, về thiên nhiên, thì dù đó là phong cảnh bốn mùa, xuân hạ, thu, đông; đàn ngựa, đôi hạc, cây tùng, hoa cúc, hoa hồng, hoa mẫu đơn… cũng sẽ trở nên đa dạng xuất thần, thu hút và cảm động lòng người.
    Cuộc sống hiện nay đầy bề bộn và lo toan, khi bạn cảm thấy tâm trạng khó chịu và căng thẳng, hãy thưởng thức một bức tranh, màu sắc tươi đẹp và cảnh vật thơ mộng trong tranh, sẽ giúp bạn quay lại giây phút thoải mái và thư giãn!

    Trương Hán Minh



2 nhận xét:

gamebai.net nói...

vâng và giờ em đã biết như thế nào là trang mạc thủy. Cảm ơn tác giả



Hãy thư giãn cùng Game tien len mien bac hay thả ga với Tien len mien nam và trở thành vua bài với Binh xap xam.

TranKienQuoc nói...

Ghi chú của Bảo:



Họa sĩ Trương Hán Minh và bức tranh kỷ lục Phú quý trường xuân
Họa sĩ Trương Hán Minh sinh năm 1951 tại Chợ Lớn. Ông có niềm say mê đặc biệt với dòng tranh thủy mặc và bắt đầu vẽ từ năm 17 tuổi, tuy gia đình không có ai theo hội họa. Từ năm 1970, ông tham gia các hoạt động mỹ thuật, từng giữ chức chủ nhiệm môn mỹ thuật tại nhiều trường và được mời giảng dạy hội họa phương Đông tại nhiều trường đại học. Ông đã có nhiều cuộc triển lãm cá nhân hoặc triển lãm gây quỹ từ thiện trong và ngoài nước như tại Malaysia, Pháp, Mỹ, Trung Quốc, Đài Loan, Nhật, Lào... Hiện nay, ông là Hội viên Hội Mỹ thuật Việt Nam, Hội trưởng Hội Mỹ thuật người Hoa, Ủy viên Ban chấp hành Hội Mỹ thuật TP.HCM...
Tên tuổi của ông quen thuộc với đông đảo giới họa sĩ và công chúng yêu mỹ thuật Việt nam. Ông được người trong và ngoài giới mỹ thuật quý mến không chỉ về tài năng với trên 50 cuộc triển lãm tác phẩm (tập thể và cá nhân) trong và ngoài nước; mà còn kính trọng ông vì nhân cách ngay thẳng, tinh thần vượt khó và tấm lòng dành cho người nghèo, trẻ em khuyết tật.