Thứ Bảy, 30 tháng 11, 2013

Thằng bạn già đã về

Máy rung chuông. Số máy lạ: 0123..... Mở máy nghe giọng: "Dạ, xin phép hỏi... có phải máy anh Quốc...".
Hắn (trái) cùng anh Ba Hưng lần về nước cách đấy mấy năm.
- Vâng, đúng ạ. Xin lỗi ai đầu dây?
- Có phải anh Quốc hơi béo...
- Bố tiên sư mày. Về rồi à? - Nghe vài từ là nhận ngay ra giọng Quý Nhẽo.
- Giọng thằng bạn già này vẫn thế à? (Hắn cười)... Ừ, tao về 6g sáng qua. Đến sân bay là thằng em Văn đón ngay lên sân Golf Tam Đảo. Sáng nay lại chuẩn bị đi chơi đây.
- Đúng môn thể thao mày và Quang, Võ mê rồi.
... Sau đó hỏi thăm tình hình vợ con và bạn bè bên đó, từ Quang, Võ, Thắng "khổ", đến Đoàn Khánh, anh giai Ngân... Quý về đợt này dự giỗ lần thứ 40 của cụ Tôn Quang Phiệt. Tận 14/12 mới bay vào SG, chơi vài ngày rồi lại qua Đức. Hẹn hội ngộ trong SG.

Truyện rất... ngắn (2)

PHƯƠNG ANH
Chị mua giùm thằng bé mấy tờ vé số. Sau một hồi chọn lựa, chị hỏi nó:
- Nếu cô trúng số, con chịu cô mua cho con cái gì?
Nó nhìn chị, xoay qua xoay lại rồi nói:
- Cho con một chiếc xe đạp, có xe đi bán xong con chạy tới trường liền không bị trễ học nữa.
Di di những ngón chân xuống đất, nó hạ giọng:
- Cho con thêm đôi dép nữa nghe cô, để con đi học.
Dĩ nhiên là chị không trúng số. Tôi lại thấy nó mỗi ngày đi qua nhà với chân trần, đầu không nón...


SỐNG GIẢN ĐƠN HẠNH PHÚC HƠN (ST: ĐB)


Ưc gì tôi không phi làm phòng mch, tôi s nm dài nghe nhc, xem sách và đi ngủ sm, sáng dy tp th dc . . .”. Anh bn bác sĩ, đng nghip, thế h 5X ca tôi va đng lên va ung vi ly cà phê  ri xin phép về sm cho kp gi khám bnh  phòng mch. Ra trưng năm 1978, nay anh đã là 1 bác sĩ khá “thành đt”, ch s hu 1 ngôi nhà ở qun 3, 1 ngôi nhà qun 7, vài miếng đt dự án ngoi thành, hàng ngày lái xe hơi đi làm . . .  Gặp bn bè, anh lúc nào cũng vi vi vàng vàng, rt thích bàn chuyn xe hơi, nhà đt và cũng rt hay than vãn, nào là quá bn rn, không có thi gian hc thi ly thêm bng này bng n, nào là vn chưa đtin đ sm thêm cái này cái n . . . Anh là trưng khoa ca 1 bnh vin ln trong thành ph, làm vic ti bnh vin t 7g sáng đến 4g chiu, v nhà làm ngay ti phòng mch đến 9g – 10g ti, phòng mch anh cha “bá bnh”, t chích nga un ván đến truyn dch “phc hi sc khe”, t các bnh tiêu hóa, bnh tim mch đến bnh tiu đưng . . . mc dù chuyên khoa ca anh là bnh truyn nhim, st rét! Gn đây, biết anh b tiu đưng, tôi khuyên anh tp th dc nhiu hơn, anh phân trn: ”Tôi đã mua my loi máy tp th dc đ trong nhà nhưng làm vic xong thì mt nhoài ch còn hơi sc đâu mà tp, ch có ch nht, lâu lâu đi đánh tennis 1 ln, thế thôi!” anh tiếp “mình ch ráng làm thêm 1 thi gian na ri s nghĩ ngơi, sng cho ra sng!”. Tôi t nh, vi qu thi gian còn li ca nhng ngưi thuc thế h 5X như anh và tôi, li mc thêm bnh tiu đưng cha tr không đúng phương pháp, không biết anh còn kh năng đ “sng cho ra sng” cho đến lúc quyết đnh ngh ngơi na hay không? 

Clip cuối tuần (ST: Đạt)


       Hình ảnh nội tuyến 1


/\\/\/\\\/\\\/\\\/\\\/\\\/\\\/\\\\/\\\/\\\\/\/\\\\\/\\\\/\\\/\\\/\\

      Hình ảnh nội tuyến 2

Tiếu lâm (ST: ĐB)

1. Có 1 đôi trai gái yêu nhau đã lâu nên bố mẹ cô gái bắt con mình dẫn bạn trai về nhà ra mắt. Nghe theo lời bố mẹ, vào 1 ngày đẹp trời cô gái dẫn chàng trai về nhà ăn cơm và ra mắt bố mẹ. Bữa cơm đang diễn ra vui vẻ thì cô gái đột nhiên đứng dậy và nói: "Dạ thưa ba mẹ con đã ăn xong, con xin phép bố mẹ cho con lên phòng nghỉ vì tự nhiên con thấy đau bụng". Và cô đi lên phòng nằm nghỉ.
Còn lại chàng trai với bố mẹ cô gái sau khi đã ăn cơm, uống nước, nói chuyện vui vẻ thì chàng trai với nói với bố mẹ cô gái: "Dạ thôi cũng muộn rồi, xin phép hai bác cháu về". Trước khi về chàng trai có xin phép lên thăm người yêu mình.
30 phút sau chàng trai xuông để đi ra về và nói với bố mẹ người yêu là: "Dạ, thưa 2 bác cháu đã cho em uống thuốc và em ý đã đỡ rồi, 2 bác cứ yên tâm".
Nhưng tự nhiên thấy thái độ bố mẹ cô gái mặt biến sắc và nói với chàng trai rằng: "CẢM ƠN ANH ĐÃ CHO CON GÁI TÔI UỐNG THUỐC, NHƯNG MÀ CÁI TỦ THUỐC CỦA ANH NÓ CHƯA ĐÓNG".