Thứ Bảy, 17 tháng 1, 2015

Chuyện vui của người già (KQ)

Tôi quen thân 1 vị tướng, dân Hà Nội gốc. Chú là học trò khóa 6 Lục quân VN của cha tôi hơn 60 năm trước, đi khắp các chiến trường rồi về làm ở cơ quan BTTM. Năm nay chú đã 83. Hôm rồi đến thăm, chú còn kể lại ngày tôi sinh, chú đến thăm và sờ cả chim, xem có đúng là thầy lại có thêm con trai nữa.
Chú nhớ lại... Quãng năm 1993, trên báo đưa tin: có thằng cha nhà ngay Hồ Gươm vì lí do nợ nần, tiền bạc đã cả gan dùng dao giết mẹ mình cùng em trai.
Sáng ấy, sau giờ đọc báo, thủ trưởng của chú nói: "Dân Hà Nội các anh dạo này hỏng hết rồi, mất dạy hết rồi. Ai lại...". Lúc đó, chú quay sang tuớng PTT hỏi: "Anh là dân Sơn Tây phải không? May mà không dính" (lúc đó Sơn Tây chưa về HN). Ông PTT cười. Rồi chú lại quay sang thủ trưởng:
- Anh có biết dân HN gốc chúng tôi hiện nay theo thống kê mà cơ quan tham mưu nắm được là bao nhiêu?
- Bao nhiêu? - Ông ấy hỏi.
- Chỉ còn có 4%, còn dân quê anh ở HN là 45%, dân Xứ Thanh - 30%. Vậy là tôi chỉ phải hổ thẹn với 4% dân số HN gốc mất dạy của mình; còn 45% là dân quê anh ra sống ở HN.
Ông thủ trưởng quả ấy giật mình và phải chào thua.
Các cụ nhiều chuyện hay ra phết!

Thằng cháu con ông anh cả của vợ (Duy Đảo)

Hắn dân biên chế, kiện tướng bóng bàn quốc gia hẳn hoi, khuỳnh khoàng ra phết. Chả hiểu sao, tự dưng vướng phải rượu tình (rượu thật  chứ không phải rượu đểu) đùng đùng bỏ xứ, bỏ hết tiêu chuẩn, chế độ khăn gói quả mướp theo cô bồ về quê, thành phố ven biển phía tây  nước Pháp.
Gần chục năm sau đưa vợ con về Việt Nam làm ăn. Vợ lõm bõm tiếng Việt, chồng cả hai ngôn ngữ (nếu tính cả tiếng bồi) thì “sêm sêm ”như nhau. Riêng thằng con 3 tuổi làm phiên dịch, nhiều lúc cuống lên thằng bé tiếng ta tiếng Tây loạn xạ rồi mếu máo khóc, cả nhà cứ lăn ra cười.
Vừa rồi có cô cháu gái học ở Mỹ về. Về theo là một cu cậu người Mỹ cùng học với nó. Đứa bạn của cháu tuy là dân Mỹ nhưng gốc Trinidat Tobago.
Dân bánh mỳ bơ, Hambuger mà bắt cu cậu xơi canh cua rau đay (ăn được), cà pháo (chịu), bắp cải luộc (xơi được), tôm rang (chịu)… chỉ vì mẹ nghe lời con gái “thằng này dễ ăn lắm, cái gì cũng xơi, trừ…". Hôm tới nhà tôi, vợ tôi chiêu đãi la-gu bò, bánh mỳ, gà nướng, chả giò hải sản Ngọc Sương, bia Heineken. Cu cậu ăn uống như thụi, hết lời khen “Đồ ăn như khách sạn 5 sao, từ hôm sang Việt Nam tới nay mới được bữa no”.