* Chiều qua, 13.30: Chuông rung. Máy hiện số chị Thiện Vĩnh Yên:
- Chị đấy à? Em đây?
- Q ơi, chiều nay, Sơn 'tóc bò', Võ Thắng, Dũng 'khố dây', Thời 'đen' khóa 12... chúng nó hẹn nhau lên thăm chị.
- Vâng, hẹn cả 2 năm nay rồi, nay mới thực hiện.
- Ừ, chị bảo, các cháu ơi, lên đi, với cô các cháu sau mấy chục năm xa, nay trưởng thành là tốt. Cô, cháu gặp nhau; chuyện cũ không là cái đinh gì! Còn thầy Q chúng mày năm nào cũng lên dự sinh nhật cô.
...
* 14.30:
- Anh giai đấy à? - Son 'tóc bò" gọi.- Anh ở Vĩnh Yên à?
- Không, anh đang ở Tp Hồ Chủ tịch.
- Vậy mà bà chị VNAH bảo anh đang trên đấy? Bọn em tới Phúc Yên rồi, vừa qua K74.
- Ê, NO vấn đề. Lên đi. Năm nào anh chả lên thăm cơ sở cách mạng trên Vĩnh Yên. Có đón thầy Giang Mù lên không?
- Em 'hạt điều' 1 xe riêng đón anh giai lên rồi. Bác yên tâm!
...
* 20.00:
- Chị Thiện à, vui không?
- Quá là vui, em ơi. Tới 11 thằng học viên cũ lên. Chắc chả dân Vĩnh Yên nào hạnh phúc như chị. Thằng Sơn còn hứa, tháng tới lên công tác sẽ lại tạt qua. Cháu Hải sắp đi Liên Xô, gặp được các anh khóa 12, quá là vui.
- Chúc mừng bà chị VNAH!
Bài đăng Phổ biến
- Tùy bút: Nhìn lại nước Mỹ qua chuyến đi đầu tiên (2)
- Tùy bút: Nhìn lại nước Mỹ... (4)
- Bài hát chế "HN - niềm tin và hy vọng"
- 7 triệu chứng không ngờ của bệnh tim (ST: ĐB)
- HN cũng đang chuyển mình?
- Gặp mặt các bạn yêu thơ của Báo liếp
- Lỡ làng (Ngô Hạnh)
- Bác Hồ cười trước lúc đi xa (ST: CCB Trần Đình Ngân, Berlin)
- Tin nhanh: Bệnh tình của Sơn (Quang Việt)
- Quà 8/3: Bộ ngực tự nhiên đẹp nhất thế giới
Thứ Sáu, 22 tháng 3, 2013
Chuyện cũ kể lại (KQ)
Hai lão Guilin ren gặp nhau. |
Ca khúc: Gặp nhau giữa rừng mơ (ST: Thủy H42)
Tìm bình an cho hiện tại (ST: Đạt)
Dù giàu có và quyền lực bao nhiêu đi nữa, nhưng nếu không sống hôm nay, thì bạn không cảm nhận được giá trị của cuộc đời.
Mint(Dịch từ Ellentrousdale)
Chuyện xưa kể rằng, có một vị vua ngày đêm lo lắng về sự an nguy cho vương quốc của mình, về kho báu và đặc biệt về ngai vàng của mình. Ông không tìm thấy bình an trong cuộc sống; các vị quan trở thành mối nghi ngờ, và tương lai trở thành nỗi ám ảnh sợ hãi cho ông.
Từ chốn cung điện nhìn xuống đám dân nghèo, ông cảm thấy như thèm muốn được như họ, vì ở họ toát lên nỗi đơn sơ, chất phác và không một chút lo lắng cho tương lai. Quá tò mò lối sống của dân nghèo, vị vua quyết định hóa trang thành người ăn mày để tìm hiểu nguyên nhân nào đã làm cho những dân nghèo được bình an như vậy.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)