Đúng là cay đắng, xót xa, ngậm ngùi quá, khi đồng đội
hy sinh, khi nghĩ đến những đám tang bình thường, yên bình và những đám tang
trên chốt, trên chiến trường... mà mình là người trong cuộc.
NHỮNG ĐÁM TANG
Có những đám tang
Dài lê thê trên đường phố
Bao người già và những đứa trẻ thơ
Đầu trùm khăn xô trắng.
Nước mắt chảy dài trên phố
Và cỗ xe tang nặng hoa chậm chạp
Như đoàn người im lặng theo sau.
Cũng những đám tang
Trên đoạn hào khét mùi bom đạn
Vẻn vẹn một người vừa già vừa trẻ
Băng trắng hoen máu đỏ trên đầu
Nước mắt sục sôi màu tang trắng
Những cỗ xe tăng bốc cháy thành hàng
Và dài lê thê xác giặc ngổn ngang...
Là những đám tang trên chốt.
(Thành
Quảng Trị tháng 7/1972)