Mùa
Xuân thì thầm gọi gió,
Gió
từ đâu tới mơn man.
Gió
vén màn mây u ám,
Để bừng
lên ánh nắng vàng.
Mùa
Xuân thầm gọi cỏ cây,
Chồi
non chợt bừng mở mắt,
Mầm
hạt cũng tỉnh giấc say,
Cựa
mình nảy trong lòng Đất.
Mùa
Xuân thì thầm gọi hoa,
Muôn
hoa đua nhau khoe sắc,
Đủ
màu đỏ, vàng, xanh biếc…
Hương
thơm theo gió bay xa.