Sáng nay đọc comment của 2 anh trong bài Gặp gỡ đoàn làm him "Nguyễn Ái Quốc ở Hongkong". BT5 có ngay mail gửi ành Lý Minh Hán. Và 9g15 sáng nay có ngay trả lời. Nội dung như sau:
Than gui anh Kien Quoc:
That may man hai vo chong da gap va lam quen anh.
Hai cuon sach toi da doc xong. Hay qua! The he con chau nen co gi dap on cho ong cha, nhu cac anh da xuat ban sach nhu vay.
Vo chong toi rat than voi ca gia anh Dinh & chi Thuong, va da 20 nam roi, anh Dinh la mot ban toi rat qui.
'Nguyen Ai Quoc o Hong Kong' co tieng Hoa la "Hong Kong thoat hiem"<香港脱险>, chu khong co 'Dao tau'.
Ve sau co viec gi anh em cu viet thu email de trao doi.
Than chao
Li Ming Han
Vậy 2 anh và các bạn đã có trả lời? Xin cảm ơn anh Hán!
Bài đăng Phổ biến
- Bài hát chế "HN - niềm tin và hy vọng"
- Nguồn Gốc Chữ Nôm của Đỗ Thành (ST: Quốc Việt)
- Thơ gửi từ Úc: THƯỜNG DÂN (Ngô Hà, dân Guilin 1950)
- Làng Cổ Nhuế qua bài viết của Phạm Thế Việt (ST: KC)
- Bài thơ Xứ Quảng (Phan Hoài Thuận)
- Hồ Xuân Hương và bài thơ Vịnh cái quạt (Huỳnh Văn Úc)
- Thiên An Môn (Huy Đức)
- Bia “MET" Berlin (Trần Đình - Berlin)
- Bức tranh sơn dầu "Bắc Kinh 2008", họa sĩ Lưu Dật có ý gì?
- Thông bíu !!!
Thứ Tư, 18 tháng 5, 2011
Xin trả lời câu hỏi của anh Ngân và anh Tấn Định
Chuyện HN: Đã thấy hè sang (ST: Thắng Lpz)
Em đi làm về, bật máy đọc báo, tin tức hàng ngày thấy bài này hay, làm em trào lên nỗi nhớ Hà nội. Gửi BT5 duyệt xem có đăng được trên blog hay không?
Đã thấy hè sang
Khi thấy nắng hồng thắp sáng mùa về, phượng tiếp lửa trên những hàng cây và ve râm ran trầm bổng, ta biết hè đang đến. Tự hỏi, ta nhận ra hè từ lúc ấy? Tự hỏi, nếu không còn sắc phượng đỏ, tiếng ve gọi về, ta sẽ nhận ra chăng? Dẫu biết “mùa nào thức ấy”, nhưng còn đó những dấu hiệu khác chỉ riêng mùa hè mới có mà ta đã bỏ quên. Chẳng cần tìm kiếm đâu xa, chẳng quá nhạt nhòa hay ẩn khuất, những dấu hiệu ấy đã góp thành đặc trưng riêng, tôn thêm hương sắc cho những mùa hè qua.
Thoáng trong hương, một sắc màu ấy…
Đã thấy hè sang
Khi thấy nắng hồng thắp sáng mùa về, phượng tiếp lửa trên những hàng cây và ve râm ran trầm bổng, ta biết hè đang đến. Tự hỏi, ta nhận ra hè từ lúc ấy? Tự hỏi, nếu không còn sắc phượng đỏ, tiếng ve gọi về, ta sẽ nhận ra chăng? Dẫu biết “mùa nào thức ấy”, nhưng còn đó những dấu hiệu khác chỉ riêng mùa hè mới có mà ta đã bỏ quên. Chẳng cần tìm kiếm đâu xa, chẳng quá nhạt nhòa hay ẩn khuất, những dấu hiệu ấy đã góp thành đặc trưng riêng, tôn thêm hương sắc cho những mùa hè qua.
Thoáng trong hương, một sắc màu ấy…
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)