Có hai người cùng đi gặp Thượng đế, để xin vào thiên đàng. Thấy họ đói lả, Thượng đế cho mỗi người một suất cơm. Một người nhận suất cơm, cảm động lắm, cứ cám ơn rối rít. Còn người kia nhận phần ăn mà không hề động lòng, cứ làm như Thượng đế có bổn phận phải cho anh ta. Sau đó, Thượng đế chỉ cho người nói “cám ơn” lên thiên đàng. Còn người kia bị từ chối. Kẻ bị từ chối đứng ngoài cổng tỏ vẻ bực tức:
- Chẳng lẽ chỉ vì tôi quên nói hai chữ “cám ơn”?
Bài đăng Phổ biến
- Tùy bút: Nhìn lại nước Mỹ qua chuyến đi đầu tiên (2)
- Tùy bút: Nhìn lại nước Mỹ... (4)
- Bài hát chế "HN - niềm tin và hy vọng"
- 7 triệu chứng không ngờ của bệnh tim (ST: ĐB)
- HN cũng đang chuyển mình?
- Gặp mặt các bạn yêu thơ của Báo liếp
- Lỡ làng (Ngô Hạnh)
- Bác Hồ cười trước lúc đi xa (ST: CCB Trần Đình Ngân, Berlin)
- Tin nhanh: Bệnh tình của Sơn (Quang Việt)
- Quà 8/3: Bộ ngực tự nhiên đẹp nhất thế giới
Thứ Hai, 11 tháng 3, 2013
CÁM ƠN (ST)
ĐỌC CHUYỆN THẬT VỀ ÔNG NGHỊ TÉ GIẾNG HH.PHƯỚC (ST)
C.L.T có ý kiến : Chuyện lùm xùm của ông nghị Té giếng HH Phước tưởng đến màn xin lỗi cá nhân ông Dương Trung Quốc là xong, ai ngờ trò "xin lỗi đểu" của ổng bị cư dân mạng phát hiện, "ném đá" khiếp quá. Không chỉ có thế, người ta còn tiếp tục "khai quật " ông này và tìm ra khối điều bất ngờ mà tôi đoan chắc tất cả các cử tri phần thì không biết, phần vì quá tin vào "ban vận động" mà dồn phiếu cho ông để ông trở thành ông nghị một cách ngon lành !
Một bạn học cũ của ĐBQH Hoàng Hữu Phước lên tiếng sau vụ bê bối
Mấy bữa nay tui đọc báo và nghe chuyện của ông Hoàng Hữu Phước đại biểu Quốc hội mà lòng rầu vô cùng. Không rầu sao được khi tui với Phước là hai thằng bạn nối khố từ nhỏ, từ thủa còn chơi bi đánh đáo. Biết chuyện của Phước, má tui tuy gần 90 rồi cũng rầu lòng. Bữa hôm bà già kêu tui lại và bảo "Mày đi kiếm thằng Phước về cho má. Má có chuyện bảo nó". Nhà của Phước mãi bên Phú Nhuận, còn má con tui giờ ở mãi quận 12 chạy đi kiếm nó đâu có dễ, lâu nay gọi vào điện thoại mà Phước đâu bốc máy nghe bao giờ đâu. Tôi không dám nói với má sợ bả giận. Vậy mà bà già tui bà hổng có quên, bữa tối bà lại nhắc lại chuyện này, làm tui buộc phải nói thiệt với bả là không liên lạc được. Bà giá tui biểu vậy mày phải tìm cách thanh minh giúp thằng Phước đi chứ, tội cho nó. Nghe bà già nói tui cũng nghĩ lắm, tui là dân kỹ thuật có bao giờ viết cái gì cho người khác đọc đâu ngoài mấy lá thơ từ thời xưa. Giờ thì còn ai viết thơ từ gì nữa, có chuyện thì bốc máy phôn cho nhau là xong. Nhưng vì nghe má và thương thằng Phước thì tôi đành ngồi viết và sẽ nhờ ai đấy sửa lại cũng được.
Sôi nổi việc đóng góp sửa đổi Hiến pháp 1992
Mời xem điểm tin:
- Ý kiến ông Trần Trọng Tân về "Đảng trị".
- Cùng 1 số ý kiến khác tại blog Luson.Quelam.
- Ý kiến ông Trần Trọng Tân về "Đảng trị".
- Cùng 1 số ý kiến khác tại blog Luson.Quelam.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)