Thứ Bảy, 8 tháng 2, 2014

Du xuân, thăm bạn Vũng Tàu (KQ)

Chú Việt Trung em tôi cùng gia đình vào SG, đưa con gái vừa tốt nghiệp ở Anh vào thăm các bác. Tiện thể anh em rủ nhau đi Vũng Tàu thăm bạn bè. Dưới đó có vợ chồng Phúc Chiến k5 Trỗi, là thầy dạy Trung võ Bình Định cách nay đã 40 năm. Ấy, ngày xuân mà "tết thầy" thì quá là hay rồi. Chú Lộc, 1 đệ tử Vĩnh Xuân (trò của thầy Nghị), xin được đưa mấy ông anh đi chơi.
Trò chuyện ở nhà Chiến.



Sao lại vô danh ??? (Ngô Hạnh)

Mỗi dịp trở lại chiến trường xưa, chúng tôi lại vào Nghĩa trang Đường 9,  Nghĩa trang Trường Sơn để thắp cho các đồng đội nén nhang. Nhưng khi ra về cảm thấy bùi ngùi vì những gì được chứng kiến. Những người quản trang cho biết phần lớn những ngôi mộ là vô danh vì làm sao biết tên tuổi của các bộ hài cốt ấy!.... Với tôi chữ Vô danh như xúc phạm tâm linh các liệt sĩ, như trách móc những người còn sống sót sau chiến cuộc là chúng tôi. Tôi trộm nghĩ, thay vì làm nghia trang thật rộng thật to, nên làm tượng đài uy nghiêm đẹp đẽ có bức tường khắc ghi tên tuổi đơn vị của các chiến sĩ đã hy sinh. Mỗi khi thăm viếng mọi người đến đặt những bông hoa tươi, được đọc tên các anh thì ấm áp bao nhiêu, thay vì lạc lõng giữa bạt ngàn những nấm mộ vô danh và thậm chí dưới mộ không có ai nằm!

Sao lại vô danh
Tại sao hai chữ vô danh
Lại ghi trên mộ các anh thế này
Nếu không tên tuổi tháng ngày
Cũng ghi Người Lính ở đây vì đời
Làm chi xây cất vẽ vời
Nhiều hàng lắm lối không ai dưới mồ!
Nghĩa trang dẫu rộng dẫu to
Chữ vô danh vẫn nhạt nhòa đau thương!
                          *
Mỗi khi trở lại chiến trường
Ghé qua đường 9 nghĩa trang năm nào
Các anh ngã xuống nơi đâu
Vẫn trong ký ức làm sao phai mờ
Biết rồi nhưng vẫn làm ngơ
Tốn tiền để tạo nấm mồ vô danh
Sao không xây bức tường thành
Khắc ghi bài vị các anh để đời
Dẫu nằm rải rác muôn nơi
Tên anh mãi được lòng người khắc ghi!
                                             CCB Đường 9

Chú tuần lộc và nghệ sĩ nhiếp ảnh (ST: Đạt)

Mời xem!