Chủ Nhật, 7 tháng 12, 2014

Về quê (Đào Duy)

Hẹn với người anh đúng mùa vải chín, sau bốn năm tôi lại cùng vợ con về thăm quê. Quê tôi vùng đất vải thiều Thanh Hà xứ Đông nổi tiếng. Suốt chặng đường từ sân bay qua quốc lộ 2, 3, 5 cho tới thành phố Hải Dương khu công nghiệp nhà xưởng chen nhau đẩy những cánh đồng lúa vàng hai bên đường về với quá khứ xa xăm. Thỉnh thoảng một vài bóng người nông dân cặm cụi bên những thửa ruộng còn sót lại nằm chen trong các khu công nghiệp như cánh chim chiều lủi thủi cô độc.

Qua thành phố Hải Dương, cầu Phú Lương tới đầu cầu Lai Vu xe rẽ phải bắt đầu vào đất Thanh Hà quê tôi. Từ đây về nhà còn hơn chục cây số bỏ lại sự ồn ào lộn xộn của nhà xưởng, phố thị quê tôi vẫn giữ được dáng hình xưa êm đềm thanh bình của một vùng đất màu mỡ được phù sa của sông Thái Bình, sông Văn Úc bồi đắp.

Ổ bánh mì và câu “Chúc phúc diệu kỳ" (ST: ĐB)

"Một khởi niệm lành việc lành hiện đến
  Một khởi niệm ác việc dữ liền theo"
…Bà nhớ lại câu nói có ý nghĩa đặc biệt của người gù lưng: “Việc xấu người làm thì ở lại với người ; việc tốt người làm thì sẽ trở lại với người !”.

Một người đàn bà nướng bánh mì cho gia đình mình và làm dư ra một cái để cho người nghèo đói. Bà để ổ bánh mì dư trên thành cửa sổ bên ngoài cho người nghèo nào đó đi qua dễ lấy. Hàng ngày, có một người gù lưng đến lấy ổ bánh mì.

Thay vì nói lời cám ơn, ông ta vừa đi vừa lẩm bẩm những lời sau đây: “Việc xấu người làm thì ở lại với người; việc tốt người làm thì sẽ trở lại với người!”. 
Điều này cứ diễn ra, ngày này qua ngày khác.

Nhân ngày của lính, xin post lại bài này!

Cảm ơn Việt Dũng, CCB Quảng Trị, đã có bài viết cực kì cảm động về những người lính chiến. Không thể nào quên được nụ hôn của cô y tá xinh đẹp dành cho người lính trẻ sắp tắt thở...
Mời cùng đọc!