BÁO LIẾP "BẠN TRỖI K5" - Nơi ghi lại những kỉ niệm của một thời dưới mái trường VHQĐ-TSQ Nguyễn Văn Trỗi (1965-1970); Nơi tâm tình, trao đổi, chia sẻ những vui, buồn, trăn trở của thầy, trò, bạn bè, đồng đội...
Xuống sân bay được cháu Hùng đón, phi theo đường Phạm Văn Đồng. Đến ngã 3 Hoàng Quốc Việt gọi cho Việt Thái (Khoa Hoá Lý kĩ thuật). Chú nằng nặc mời vào thăm Học viện: "Khoa em vừa chuyển sang nhà cao tầng mới, anh vào chơi đi".
Từ trên tầng 25.
Góc khác.
Sân bóng và bể bơi.
Khu nhà ăn cũ.
Bộ 3 trên cao.
Canteen trên tầng 25.
Được chú dẫn đi thăm cơ sở mới hoành tráng, lên tận tầng 25 ngắm nhìn toàn cảnh Học viện và xung quanh. Nhân 70 năm QĐ thấy lớp đàn em đàn cháu được học tập, công tác trong điều kiện như thế mà mừng.
Thời học viên ĐHKTQS thằng nào trong
chúng tôi chả phải đi gác đêm. Khi thì gác ở khu khí tài, khi thì gác cổng
trường, khi thì gác ở khu vực nhà bếp… Đại loại là chẳng thằng nào thoát được.
Có lần gác ở khu khí tài. Trời mùa đông lạnh như cắt, lại rơi vào ca từ 1-2 giờ
sáng. Tôi co ro, một vai đeo khẩu CKC, một tay xách chiếc đồng hồ báo thức TQ có cái vệ tinh “Sờ pút nhíc” dạ quang sáng trưng chạy lòng vòng. Toàn bộ người
ngợm đồng hồ, súng ống được phủ bên ngoài cái chăn chiên. Tôi như bó rạ ngày
mùa vật vờ di chuyển trong đêm. Ra tới khu khí tài chọn được ca bin chiếc xe
thông tin. Thế là mở cửa chui vào đánh một giấc tới gần sáng quên mẹ nó cả giao
ca. Tỉnh dậy thấy phía đông trời đã bàng bạc sau màn sương. Thế là tung cửa xe
lao hồng hộc về cổng trường (cổng Bảo Sơn) nơi bọn tôi ngủ tập trung khi đi gác.
Xem danh sách, lật màn dí cho thằng ca cuối rồi buông một câu dặn hắn “Im miệng
không chết cả nút đới”.