Một buổi chiều chạng vạng, đang ngồi
đọc sách trong nhà tôi bỗng nghe tiếng sáo trúc. Hay thật! - Tôi nghĩ. Giữa chốn
phố phường đô hội, giữa thời đại của điện tử, của keyboard bỗng dưng được nghe
tiếng sáo quê, quý quá. Tôi dừng đọc chăm chú lắng nghe. Nhưng càng nghe tôi
càng khó chịu.
Vốn mù tịt về âm nhạc nhưng tôi cũng có thể khẳng định là tiếng
sáo không chuyên của một tay đang tập tọe, sai be sai bét về giai điệu. Bỗng tiếng sáo câm bặt, tiếp theo là một giọng đàn
ông nằng nặng nói vọng vào, nghe giọng nói, tôi đoán người đàn ông này nguyên
quán ở cái tỉnh có cầu Hàm Rồng bắc qua thì phải, không “nhớ rõ” nó thuộc
tỉnh nào!???
-
Anh gì ơi! Làm ơn cho em hỏi.