Thứ Sáu, 21 tháng 9, 2012

Chuyện nhặt nhạnh

1. Nghề vá quần vá áo
Hư cái phẹc-mơ-tuya túi, mang ngay ra đầu ngõ có cửa hàng treo tấm bìa ghi mấy chữ nghuệch ngoạc: Nhận lên gấu, thay phẹc, vá áo... Nhìn vào trong nhà thấy cái bàn may và tiếng máy khâu lách xách.
Bạn tôi mới từ ngoài Bắc vào lạ lắm: "Ngoài kia chả kiếm được cái cửa hàng như thế. Giờ toàn xài hàng sang nên cửa hàng vá may phải đóng cửa. Quần áo cứ bạc, cứ cũ là vứt. HN hay SG, thành phố nào cũng nhiều dân lao động mà ở trong này khác. Lạ thật!?".
Không xa nhà tôi vẫn có bác già dân di cư 54 vá xăm lốp xe đạp. Hôm lấy cái xe 81 cũ về để con bé giúp việc chở con gái đi học, muốn thay toàn bộ nan hoa cũ, mang xe ra bác cũng nhận: "Xe đạp ai cần thay căm, cân niềng (trong này gọi nan hoa và vành là vậy) tôi cũng làm. Dân ta người nghèo còn nhiều, mà anh!".

2. Sửa giày dép
Cũng cách ngã tư Hoàng Hoa Thám không xa, sáng sáng thấy ông già bày giày dép ra nhờ cửa 1 ngôi nhà, sửa. Giày ai há mõm, dép da ai đứt quai hay gãy gót... thấy còn tốt và tiếc thì cứ mang cho lão, sửa tuốt. Chỉ mất vài chục nghìn là có đôi giày, đôi dép như mới. Lại đi vừa chân mới đau!
Mặc, trời có nắng thì đội trời, hôm nào mưa quá thì nghỉ nhà. Khối anh em trong đội bóng mua giày đinh hẳn hòi nhưng chạy được vài trận là há mõm (vì giày thời nay toàn dán keo, chịu thế quái nào được; với lại các cụ già rồi còn ham bóng bánh, bóng sút không trúng lại múc cả đất lên. Hỏng là phải!). Vậy là có cửa "tư vấn" mang giày ra đấy sửa. Ngon ngay!

Chùm truyện ngắn... cay mắt 2 (ST)


TÌNH BẠN
Hai người đi trên con đường vắng vẻ. Đến một đoạn, họ có một cuộc tranh luận khá gay gắt và một người đã không kiền chế được giơ tay tát vào mặt bạn mình. Người kia bị đau nhưng không hề nói một lời. Anh viết trên cát: "Hôm nay, người bạn thân nhất của tôi đã tát vào mặt tôi".

Hành trình đi tìm ba 10 (Nam Khánh)


Sau đó chúng tôi đưa ra 3 vấn đề:
Má đã tới NTLS.




1-     Tôi sẽ đi vào tỉnh Bình Định để làm thủ tục gắn bia cho mộ Ba tôi mà hơn 40 năm hy sinh chúng tôi không biết ông nằm ở chỗ nào?