Sau ngày Anh Trỗi hy sinh, ở TW Cục cũng thành lập ngôi trường mang tên Anh, đón nhận con em cán bộ hoạt động trong Nam vào học tập. Các bạn vất vả hơn chúng ta rất nhiều, vừa học tập vừa phải tránh bom đạn. Hàng chục thầy, bạn đã hy sinh sau những trận ném bom của Mỹ, ngụy.
Trường tồn tại 11 năm (1965-1976). Nay tuy không còn mái trường cụ thể nhưng các bạn vẫn lưu giữ kỉ niệm của 1 thời và vừa hoàn thành 1 công trình lưu niệm quý ở R. Nay các bạn mời chúng ta tới dự khánh thành.
Bài đăng Phổ biến
- Bài hát chế "HN - niềm tin và hy vọng"
- NHỚ DUY ĐẢO
- Thơ gửi từ Úc: THƯỜNG DÂN (Ngô Hà, dân Guilin 1950)
- Lần đầu công bố: Những phút cuối cùng của Lưu Thế Dũng (Tư liệu gia đình)
- CÂU CHUYỆN TẬP KẾT RA BẮC (1954 – 1956) - (Việt Dũng)
- Thăm tư gia của Nhất Trung
- Bài thơ Xứ Quảng (Phan Hoài Thuận)
- Y học thường thức: Địa chỉ chữa Gout tốt (Phong- con cô Thục)
- Hồ Xuân Hương và bài thơ Vịnh cái quạt (Huỳnh Văn Úc)
- CHUYỆN VỀ NHÀ NGOẠI CẢM PHAN BÍCH HẰNG (Nhà văn: ĐẮC TRUNG)
Thứ Sáu, 31 tháng 10, 2014
Mời dự khánh thành Bia lưu niệm trường Nguyễn Văn Trỗi TW Cục
Lặng đi bên thi hài đồng đội (Lê Bình)
Chiều nay có một người trai
Thân vùi trong cát, nằm dài bên sông
Dập dìu sóng nước mênh mông
Thương người đưa tới một bông Mai vàng
Tôi qùy nâng mái đầu xanh
Đau bờ cát bạc, miên man máu trào.
***
Than ơi tiếng sóng thét gào
Có người lính chiến đã vào lời thơ....
(Lặng bên thi hài Kiên; cay đắng quá)
Tấm ảnh kỉ niệm vô giá
Tôi vừa nhận được thư anh Trần Thắng, con trưởng chú Trần Độ.
Anh viết: "Mấy hôm trước, vào dịp kỷ niệm anh Trỗi hy sinh, anh muốn gửi 1 tấm hình cho Quốc để đóng góp nhưng tìm mãi hôm nay mới thấy.
Đây là tấm hình hồi mới lấy nhau của anh Trỗi chị Quyên. Khi vào căn cứ, chị Quyên có tặng cho chú Chín tấm ảnh này. Sau đó ông gửi cho anh.
Anh cũng đã giữ gần 50 năm nay.
Gửi Quốc và các bạn 1 kỷ vật của cái thời "hoa đỏ".
Trần Thắng"
Cảm động hơn, chị Quyên đề tặng chú vào ngày 15/10/1965, đúng sau 1 năm ngày anh hy sinh. (Khi đó chú là ủy viên TW Cục, Phó bí thư Quân ủy miền, Phó chính ủy Quân GPMN).
Thế nào là "pháp nhẫn ba la mật"? (ST: Đạt)
Đó là phương pháp nhẫn nhịn, kham nhẫn, chịu đựng mọi chuyện trên đời, mọi cơn sóng gió của thế gian. Đó là phương pháp "nhẫn nhịn mà không thấy nhục nhã" như người đời thường nghĩ. Bởi vì, nếu nhẫn nhịn mà còn thấy là nhục nhã, thì chúng ta chỉ có thể nén giận để nhịn, chắc là không lâu, không quá ba lần.
Chưa đi chưa biết... (ST)
Chưa đi chưa biết Cà Mau
Đi rồi mới biết không đâu bằng nhà,
Cà-nhà tuy có hơi già
Nhưng là ...cà chậm, không là cà mau
Chưa đi chưa biết Cần Thơ
Đi rồi mới biết xác xơ thân mình
Chìm trong cửa bể ân tình
Cần Thơ còn khỏe... Cần mình ỉu xiu.
Chưa đi chưa biết Bến Tre
Đi rồi mới biết toàn tre với dừa
Dừa to, dừa nhỏ, dừa vừa
Trèo lên, tụt xuống nước dừa đầy tay
Đi rồi mới biết không đâu bằng nhà,
Cà-nhà tuy có hơi già
Nhưng là ...cà chậm, không là cà mau
Chưa đi chưa biết Cần Thơ
Đi rồi mới biết xác xơ thân mình
Chìm trong cửa bể ân tình
Cần Thơ còn khỏe... Cần mình ỉu xiu.
Chưa đi chưa biết Bến Tre
Đi rồi mới biết toàn tre với dừa
Dừa to, dừa nhỏ, dừa vừa
Trèo lên, tụt xuống nước dừa đầy tay
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)