Thứ Hai, 18 tháng 11, 2013

Khóa 8 phía Nam họp mặt

Tại khuôn viên quán Lẩu Cá ven sông SG của chú em Hồ Bá Thọ, BLL k8 đã tổ chức họp mặt thường niên.
Ngày vui của k8 luôn có cô Thục.

Toàn cảnh. Có thêm Tiến Bạc từ HN mới vào.

Ông trưởng ban quyết định đi tu. Hôm nay ăn chay.

Góc rượu.

Khách mời hôm nay: Hải k9, anh Nam, anh Minh.

Hậu và cô Thục.

Kiếm cùng cô.

Chủ quán Thọ hân hạnh được phục vụ các anh.
Cô giáo Phan Thị Thục đã đến dự cùng em Hậu và khoảng 30 bạn. Lớp kết nghĩa k5 có 2 anh Phan Nam và Kiến Quốc, k4 có anh Thanh Minh (đi thay chú em Thanh Phong k8), k6 có Hà Mèo, k9 có Hải Tám.
Cuộc họp mặt đầy ý nghĩa, vừa là tri ân thầy cô, vừa là truyền thống của lính Trỗi.
Cũng trưa nay BLL k7 tổ chức họp mặt tại 1 quán ở Phú Nhuận.
Xin cảm ơn các bạn đã thay mặt học sinh toàn trường tri ân thầy cô nhân dịp Ngày Nhà giáo VN.

TRÒ CHUYỆN VỚI "VONG" VINASHIN (ST)


PV: Xin chào ngài Vinashin, từ ngày xuống "suối vàng", ngài vẫn mạnh giỏi chứ ?
Vinashin: Mạnh giỏi thế nào được, người ta làm tôi chết rồi quăng xác xuống đây. Mà anh cũng đừng gọi tôi là ngài nữa, bây giờ người ngợm tôi thế này, anh cứ gọi là "vong" đi cho nó "chính danh".


PV: Vâng, thưa "vong" Vinashin, mô tuýp "làm chết...quăng xác... "nghe quen quen, "vong" nhỉ ?

Khi có cha là tỷ phú (ST: ĐB)

Là con trai thứ hai của nhà tỷ phú huyền thoại Warren Buffett, nhưng nói tới Peter Andrew Buffett người ta nhớ tới ngay một nhạc sĩ kiêm nhà soạn nhạc nổi tiếng. Dấu ấn duy nhất nhà tỷ phú này khắc lên con đường trở thành người nổi tiếng của con mình chỉ là sự tin tưởng…

Số phận con người trên khắp thế giới (ST: ĐB)

Nếu bạn đang sống trong no đủ và hạnh phúc thì đừng quên rằng ở khắp nơi trên thế giới vẫn còn những số phận bất hạnh rất cần sự quan tâm và sẻ chia của mọi người...

Giá trị dinh dưỡng bằng 0. Tất cả những gì em bé này cần là bữa ăn đủ no.

Đâu là nơi duy nhất người Việt Nam không bị khinh? (Khánh Hưng)

Người VN xấu xí. Chuyện có thật, hãy dũng cảm mà nghe!

Năm 2006, một công ty của người gốc Việt ở Mỹ thuê tôi về Việt Nam làm một nghiên cứu cho một dự án đầu tư kinh tế. Vài người quen đưa tôi đi làm việc với chính quyền một vài tỉnh để tìm hiểu các kế hoạch kinh tế của địa phương. Đi đến đâu, tôi cũng nhận được một lời khuyên tương tự là, tôi nên đưa theo một người Mỹ trắng, dù người đó là một nhân viên bảo vệ hay là một lao công cho công ty tôi ở Mỹ, miễn sao người đó nói “xí bô xí ba” gì đó, rồi tôi dịch ra tiếng Việt, thì tôi mới được tiếp đón nồng hậu và nhiệt tình!