Mời xem!
Bài đăng Phổ biến
- Bài hát chế "HN - niềm tin và hy vọng"
- NHỚ DUY ĐẢO
- Thơ gửi từ Úc: THƯỜNG DÂN (Ngô Hà, dân Guilin 1950)
- Lần đầu công bố: Những phút cuối cùng của Lưu Thế Dũng (Tư liệu gia đình)
- CÂU CHUYỆN TẬP KẾT RA BẮC (1954 – 1956) - (Việt Dũng)
- Thăm tư gia của Nhất Trung
- Bài thơ Xứ Quảng (Phan Hoài Thuận)
- Y học thường thức: Địa chỉ chữa Gout tốt (Phong- con cô Thục)
- Hồ Xuân Hương và bài thơ Vịnh cái quạt (Huỳnh Văn Úc)
- CHUYỆN VỀ NHÀ NGOẠI CẢM PHAN BÍCH HẰNG (Nhà văn: ĐẮC TRUNG)
Chủ Nhật, 8 tháng 6, 2014
Truyện tranh ngày nay (ST: BĐ)
Thêm chú thích |
Một cái nhìn của nhà văn, giáo sư Bá Dương (Đài Loan)
Trên thế giới không có nước nào có lịch sử lâu đời như Trung Quốc, không có nước nào có một nền văn hóa không đứt đoạn như Trung Quốc, mà cái văn hóa đó lại đã từng đạt đến một nền văn minh cao độ. Người Hy-Lạp thời nay với người Hy-Lạp ngày xưa chẳng liên quan gì với nhau. Người Ai-Cập cũng vậy. Nhưng người Trung Quốc hôm nay thì đúng là hậu duệ của người Trung Quốc cổ đại. Tại sao một nước khổng lồ như vậy, một dân tộc to lớn như vậy ngày nay lại ra nông nỗi xấu xa ấy? Chẳng những bị người nước ngoài ức hiếp mà còn bị ngay dân mình ức hiếp. Nào là vua bạo ngược, quan bạo nguợc, mà cả dân (quần chúng) cũng bạo ngược.
Thế kỷ thứ XIX, quần đảo Nam Dương - thời nay tức là Đông Nam Á, còn là thuộc địa của Anh và Hà Lan, có một chuyên viên Anh đóng ở Malaysia nói rằng: "Làm người Trung Quốc ở thế kỷ thứ XIX là một tai họa". Bởi vì ông này đã thấy cộng đồng người Hoa sống ở quần đảo Nam Dương giống một lũ lợn, vô tri vô thức, tự sinh tự diệt, tùy thời còn có thể bị sát hại hàng loạt. Thế mà tôi thấy người Hoa ở thế kỷ XX so với người Hoa ở thế kỷ XIX tai họa của họ còn lớn hơn.
Giàn khoan & Biển (Cường 98)
Đã vào được...ra đâu có dễ ?
Khó nhiều bề...để có được hôm nay
Giàn khoan ta"gây dựng"cả Ngàn ngày
Đâu bỗng chốc...rút ngay ra được ?
Biển Đông lớn luôn là niềm ao ước
Chẳng phải riêng ta muốn được...phải không?
Vậy biển ơi , hãy chấp nhận bằng lòng
Đừng La lối ... mà mất lòng ta đấy!
Ta quá hiểu mi, mấy ngàn năm rồi đấy
Đâu phải bây giờ mới thấu hiểu con Tim?
Mười Sáu "chữ son"...mi gắng giữ gìn
Cùng chủ nghĩa...đi đâu mà thiệt?...!
Giàn khoan lớn cả hai ta đều biết
Ta mang vào có thiệt chi mô?
"Hướng tới tương lai"... hợp tác vô bờ
" ổn định dài lâu" còn mong chờ gì nữa ?...
" Láng giềng tốt" ... Tình thân muôn thuở
Biển Đông này là của chúng ta
Ta và mi mãi mãi vẫn là
Là đồng Chí ...lại vừa là Anh em!...?...
Khó nhiều bề...để có được hôm nay
Giàn khoan ta"gây dựng"cả Ngàn ngày
Đâu bỗng chốc...rút ngay ra được ?
Biển Đông lớn luôn là niềm ao ước
Chẳng phải riêng ta muốn được...phải không?
Vậy biển ơi , hãy chấp nhận bằng lòng
Đừng La lối ... mà mất lòng ta đấy!
Ta quá hiểu mi, mấy ngàn năm rồi đấy
Đâu phải bây giờ mới thấu hiểu con Tim?
Mười Sáu "chữ son"...mi gắng giữ gìn
Cùng chủ nghĩa...đi đâu mà thiệt?...!
Giàn khoan lớn cả hai ta đều biết
Ta mang vào có thiệt chi mô?
"Hướng tới tương lai"... hợp tác vô bờ
" ổn định dài lâu" còn mong chờ gì nữa ?...
" Láng giềng tốt" ... Tình thân muôn thuở
Biển Đông này là của chúng ta
Ta và mi mãi mãi vẫn là
Là đồng Chí ...lại vừa là Anh em!...?...
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)