Bài đăng Phổ biến
- Bài hát chế "HN - niềm tin và hy vọng"
- Thơ gửi từ Úc: THƯỜNG DÂN (Ngô Hà, dân Guilin 1950)
- CÂU CHUYỆN TẬP KẾT RA BẮC (1954 – 1956) - (Việt Dũng)
- Bài thơ Xứ Quảng (Phan Hoài Thuận)
- Làng Cổ Nhuế qua bài viết của Phạm Thế Việt (ST: KC)
- Bia “MET" Berlin (Trần Đình - Berlin)
- Câu đối của dân Đè Nẽng (Hoài Lưu k5)
- Nghệ thuật từ... lõi cuộn giấy vệ sinh (ST: Đạt Bột)
- Hồ Xuân Hương và bài thơ Vịnh cái quạt (Huỳnh Văn Úc)
- Thiên An Môn (Huy Đức)
Thứ Năm, 27 tháng 12, 2012
Đại học SPQT chúc mừng năm mới
Nữ Thủ tướng Thái Lan "hút hồn" nhiều chính khách (ST: Tg Bòng)
Nữ Thủ tướng Thái Lan cười sảng khoái khi gặp Tổng thống Obama |
Yingluck Shinawatra không chỉ là một doanh nhân nổi tiếng mà còn là vị nữ Thủ tướng đầu tiên của Thái Lan, bà đã kết hôn và có 1 con. Theo giới truyền thông Trung Quốc, tổ tiên của bà Yingluck Shinawatra phát tích từ huyện Phong Thuận thành phố Mai Châu tỉnh Quảng Đông, Trung Quốc. Yingluck Shinawatra là hậu duệ của người Khách Gia, bà sinh năm 1967, ngoài sở hữu một vẻ đẹp ngoại hình thì chính nụ cười và phẩm chất khiêm hòa của Yingluck Shinawatra đã khiến nữ Thủ tướng này dành được cảm tình của hầu hết các chính khách trên thế giới.
Ăn, ở, làm, nói... ngày xưa (KQ)
Nhớ tháng ngày bao cấp, ông Tú Kẽm (Đại học KTQS) thường dùng mấy câu sau: Ăn như tu, ở như tù, làm như phu và nói thì như... lãnh tụ. Thử phân tách xem sao!
Đúng thật, ngày ấy có miếng thịt trong bữa ăn hiếm lắm. Cán bộ CNV quèn đâu 3 lạng/ tháng, sĩ quan cấp úy: 6 lạng, tá mới 1 kí, mà chủ yếu là mỡ. Ăn ít thịt chả khác gì đi tu, ăn chay. Giờ, người ta vì giữ eo mà hay ăn chay, chứ bộ đội chúng tôi ăn chay như đi tu từ lâu rồi. Có lần "xuống xã" 3 cùng (ăn, ở, ngủ với dân), bà chủ mời: "Sáng ra mời các chú mấy củ khoai, còn trưa và tối thì sôi". Nghĩ bụng, nông dân ta sướng thật. Ai dè, đến trưa - nhịn, tối lại nhịn. Hỏi ra mới biết, dân vùng đó nói từ "thôi" nhịu thành "sôi" làm các chú bộ đội tưởng bở.
Ở thật chật chội, có chừng 20m2 mà nhét cả nhà; thậm chí tam, tứ đại đồng đường (từ ông bà, cha mẹ, đến con, rồi cháu - 4 thế hệ). Ở chật thế mùa đông thì ấm, chứ mùa hè thì chết, bí rì rì, ngột ngạt. Mà các vợ chồng son thì chả biết "làm việc" ở đâu(!). Đa số là "dịn". Vậy là ở chật như nhà tù và kiêng kị cũng như đi tu.
Còn làm việc thì, ôi thôi, quần quật suốt từ sáng sớm tới tối mịt. Mấy đồng chí đi học ở Tây về, nay cấp trên khoán nộp 15 kí rau/ tháng cho nhà bếp. Mẹ, toàn "nông dân cày đường nhựa", có biết phân do, giống má ra làm sao mà chiều nào cũng phải xách xô đi múc nước tiểu tưới rau, lâu lâu lại lên WC tranh nhau lấy phân tươi về bón. Thật chả khác gì phu!
Riêng khoản nói thì các "tham mưu con" học được các sếp, cứ chém gió bốc phét: Yên tâm, năm sau sẽ còn khó khăn hơn năm nay. Có thế nên khổ mấy cũng qua.
Nghĩ lại ngày xưa mà... sợ! Nhưng hình như, khổ như thế mới nhiều kỉ niệm, nhớ mãi!
Đúng thật, ngày ấy có miếng thịt trong bữa ăn hiếm lắm. Cán bộ CNV quèn đâu 3 lạng/ tháng, sĩ quan cấp úy: 6 lạng, tá mới 1 kí, mà chủ yếu là mỡ. Ăn ít thịt chả khác gì đi tu, ăn chay. Giờ, người ta vì giữ eo mà hay ăn chay, chứ bộ đội chúng tôi ăn chay như đi tu từ lâu rồi. Có lần "xuống xã" 3 cùng (ăn, ở, ngủ với dân), bà chủ mời: "Sáng ra mời các chú mấy củ khoai, còn trưa và tối thì sôi". Nghĩ bụng, nông dân ta sướng thật. Ai dè, đến trưa - nhịn, tối lại nhịn. Hỏi ra mới biết, dân vùng đó nói từ "thôi" nhịu thành "sôi" làm các chú bộ đội tưởng bở.
Ở thật chật chội, có chừng 20m2 mà nhét cả nhà; thậm chí tam, tứ đại đồng đường (từ ông bà, cha mẹ, đến con, rồi cháu - 4 thế hệ). Ở chật thế mùa đông thì ấm, chứ mùa hè thì chết, bí rì rì, ngột ngạt. Mà các vợ chồng son thì chả biết "làm việc" ở đâu(!). Đa số là "dịn". Vậy là ở chật như nhà tù và kiêng kị cũng như đi tu.
Còn làm việc thì, ôi thôi, quần quật suốt từ sáng sớm tới tối mịt. Mấy đồng chí đi học ở Tây về, nay cấp trên khoán nộp 15 kí rau/ tháng cho nhà bếp. Mẹ, toàn "nông dân cày đường nhựa", có biết phân do, giống má ra làm sao mà chiều nào cũng phải xách xô đi múc nước tiểu tưới rau, lâu lâu lại lên WC tranh nhau lấy phân tươi về bón. Thật chả khác gì phu!
Riêng khoản nói thì các "tham mưu con" học được các sếp, cứ chém gió bốc phét: Yên tâm, năm sau sẽ còn khó khăn hơn năm nay. Có thế nên khổ mấy cũng qua.
Nghĩ lại ngày xưa mà... sợ! Nhưng hình như, khổ như thế mới nhiều kỉ niệm, nhớ mãi!
Chuyện có thật (ST: KC)
Only in India
INDIA
VN có trong Top Ten Tham nhũng thế giới?
Thêm lá thư gửi từ phòng karaoke (ST)
Minh họa: DAD
26/08/2012
|
Ba má thân yêu!
Lần trước con gửi thư về ba má đã nhận được chưa? Ở thành phố rất bận ba má ạ, ai cũng quay cuồng suốt ngày nên có thời gian để ngồi viết một bức thư không phải dễ, con không hứa sẽ viết nhiều được đâu.
Trong thư đầu tiên, con đã kể với ba má con đã nhận được công việc ở công ty karaoke. Sở dĩ như thế vì ở thành thị cái gì cũng gọi là công ty hay trung tâm, chả ai kêu “quán” hay “sạp” cả.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)