Trưa qua nhà nhận xi măng. Những 200 bao cộng 10 bao khuyến mãi. Vợ "phụ trách quỹ" nên xung phong kiểm đếm. Giữa trưa đội nón, bịt khẩu trang, đứng xem cánh vận chuyển xếp. Các chú xếp từng dây (từ chuyên môn của 1 cột) 12 bao, xếp hết 1 dãy sát tường rồi đến dãy ngoài.
Khi gần hết xe, nước lạnh trong bình đã hết, bọn nó giục: "Cô cho xin thêm nước!". Vợ quay vào nhà lấy nước. Khổ nỗi gara được dùng làm kho nhưng vợ cảnh giác cho bịt bằng tấm ni-lông trong, vừa chắn được bụi lại vừa biết được ai ra vào kho, làm gì. Thoáng thấy bóng nhảy vọt lên đống xi, nhìn kĩ thì thấy 1 chú đang sắp đặt lại phần xi đã xếp. Cũng lúc đó thằng em Tú, chủ thầu, đứng từ trên cao phone xuống: "Chị ơi, xi vẫn còn trên xe".
Bài đăng Phổ biến
- Bài hát chế "HN - niềm tin và hy vọng"
- Theo chân 1 du khách Mỹ thăm đường mòn HCM (ST: Đạt)
- Mot ngay o Chicago
- Nguyễn Tạo - người cộng sản kiên trung
- Cà phê Anh Đỗ - cảm nhận của tôi
- Những bức ảnh hiếm có (ST: Đạt)
- Gặp mặt các bạn yêu thơ của Báo liếp
- Lá vàng rụng trải thảm đường phố Thủ đô (SST: TB)
- THU CHIA BUON
- Những bậc thang khủng khiếp trên thế giới (ST)
Chủ Nhật, 22 tháng 7, 2012
TÌM ĐƯỢC BẠN NGUYỄN BÌNH (KQ)
Chiều thứ bảy máy hiện số lạ. Bấm OK:
- Dạ, tôi nghe! Ai đấy ạ?- Tôi Bình đây! Có phải Kiến Quốc đấy không?
- Vâng! Mà Bình nào ạ?
- Nguyễn Bình…
- Ôi, mày đấy à? Tao tìm suốt từ khi vào SG, đã hơn 20 năm rồi.
Đăng ký:
Nhận xét (Atom)