Tôi nhớ lần đầu tình cờ nghe Trần Thái Hòa
hát ca khúc “Đêm đông” của cố nhạc sĩ Nguyễn Văn Thương (ca từ được viết chung
với Kim Minh) khi gia đình tôi đang theo dõi chương trình Thúy
Nga qua đĩa. Sau này tôi mới biết đó là “Paris By Night” số 7. Sức
truyền cảm da diết ngân theo lời ca “chiều chưa đi màn đêm rơi xuống” , Trần Thái Hòa có biết rằng: kể
từ đó anh đã có thêm một khán thính giả nhớ nhiều đến tiếng hát của anh... và người đó là tôi.
Trước
đó, tôi có nghe “Đêm đông” qua tiếng hát của danh ca Lệ Thu, cảm giác nhớ hoài
không dứt. Đến lúc nghe Trần Thái Hòa, tôi ngạc nhiên vì
có thêm một người hát có thể làm người nghe “thấu tình cô lữ đêm đông
không nhà”. Có lẽ do tôi không có điều kiện theo dõi thường
xuyên các sinh hoạt văn nghệ nói chung và những chương trình ca nhạc có anh
tham gia nói riêng nên tôi không biết đến tên “Trần Thái Hòa” cho đến khi nghe
anh hát “Đêm đông”? Một khi đã nghe rồi, rất muốn nghe thêm lần nữa.
Hoạt động biểu diễn của Trần Thái Hòa khá từ
tốn. Ngoài việc tham gia đều đặn các chương trình của trung tâm Thúy
Nga, anh đến với khán thính giả trong những chương trình ca nhạc, các buổi sinh
hoạt văn hóa nghệ thuật khác nhau tại các tiểu bang của Hoa Kỳ và tại một số
nước khác như Canada, Úc Châu… Từ ngày rời Việt Nam đến nay, anh
chưa một lần được hát những gì thật lòng muốn hát trên mảnh đất đã cho anh chất
sống góp phần nuôi dưỡng tiếng hát chín muồi của ngày hôm nay. Không nhận
lời tham gia các chương trình biểu diễn trong nước bởi anh vẫn chưa thật sự
được hát những giai điệu khán thính giả muốn nghe tại quê nhà. Theo
suy nghĩ của anh, sự kiểm duyệt văn hóa nghệ thuật của chính quyền trong
nước thật khó hiểu và khó chấp nhận. Đến đây, hình như tôi hơi “lạc
đề”, tản mạn sang chuyện tự do tư tưởng. Nhưng quả thật những suy
nghĩ như vậy của Trần Thái Hòa, với tư cách là một người con đất Việt, là có
căn cứ và đáng được lắng nghe. Chỉ mong sao một ngày nào đó những
vách ngăn ngoài âm nhạc sẽ không còn. Lúc ấy, tiếng hát của anh có
thể được tự do bay bổng trên quê hương.
Sự đón nhận của khán thính giả dành cho Trần Thái Hòa
là thước đo khách quan cho sự thành công của tiếng hát này. Với cảm nhận
của một người thích nghe dòng nhạc được định hình với tên gọi “thính phòng”,
cho Đến nay, trung tâm Thúy Nga đã phát hành đến 8 CD riêng cho giọng ca này,
chưa tính đến các CD hay DVD khác có sự tham gia của anh. Một con số đủ để
nói được tính phổ biến của tiếng hát Trần Thái Hòa dù dòng nhạc anh chọn khá
kén người nghe. Để đánh giá sự thành công của một người nghệ sĩ, rất
cần thiết phải dựa trên nhiều yếu tố khác nhau. Sau khi nghe anh hát
những nhạc phẩm đã in sâu vào lòng người yêu nhạc, trong đó có nhiều ca khúc đã
gắn liền với tên tuổi của những danh ca thế hệ trước, tôi mạo muội dành thêm
một nhận định ưu ái cho Trần Thái Hòa. Anh có giọng hát có thể níu
giữ được thật nhiều kỷ niệm...
Trần Thái Hòa nhận định được thực tế hiện nay
không giống với hoàn cảnh một thời vốn thuận lợi hơn cho sáng tác, biểu diễn,
và thưởng ngoạn dòng nhạc trữ tình đi sâu vào những ngóc ngách của tình yêu và
thân phận con người. Ý thức được mình đang đi trên con đường khó
trong âm nhạc, hiểu rõ quy luật đào thải của nghề biểu diễn thường hiếm cho ai
một ngoại lệ, anh vẫn say mê hát, “vẫn muốn được hát hoài”. Anh
không quên câu nói của tiền nhân “tre già măng mọc”, khiêm
tốn biết “những gì anh làm được thì những người khác cũng làm được”,
và chân thành bày tỏ: “Đến khi mình không sống được với nghề hát thì
mình cũng phải làm một việc khác để sống. Tất nhiên cũng có những dự
định, những trăn trở cho tương lai…”
Trần Thái Hòa tỏ bày khi được hỏi về niềm vui
đang có: “Hạnh phúc trong cuộc sống là làm được điều gì mà mình muốn,
được sống thực với mình. Hạnh phúc hiện giờ là được đi hát và sống
được với nghề đi hát... Khi hát đối với anh rất đặc biệt, rất thiêng liêng, như
đi vào một thế giới thần tiên kỳ diệu, có thể là hạnh phúc, là đau khổ. Sự kỳ
diệu đó được đắm chìm trong những cung bậc âm thanh. Cái hạnh phúc lớn hơn hết
là lúc được đắm mình trong những tinh túy của con người. Nghe
thật kỹ Trần Thái Hòa hát, tôi hiểu được tại sao anh tìm được sự giải thoát
trong âm nhạc. Có rất nhiều khán thính giả sẽ đồng ý với
tôi rằng chất giọng đáng quý của anh có thể gìn giữ được những kỷ niệm đẹp của
nền âm nhạc Việt Nam, của người nghe, trong đó có chính anh vào một lúc nào đó
một mình nghe lại những nhạc phẩm đã hát. Không rõ chính xác từ lúc
nào tên gọi “Trần Thái Hòa” đã bắt đầu được biết
đến. Và tiếng hát Trần Thái Hòa sẽ được nhớ lâu, rất lâu trong lòng khán
thính giả khắp nơi...
Riêng tôi, hằng ngày được trò chuyện với anh qua yahoo là niệm hạnh
phúc. Ngày nay với giọng hát trẻ, không nhiều giọng hát có sức truyền cảm đến như
vậy. Tôi rất yêu quý anh. Ngoài ca hát,
anh rất đam mê kĩ thuật khoa học, anh tốt nghiệp trường đại học danh
tiếng University of Califorina San Diego, chuyên ngành Computer Science.
Điều đặc biệt là khi anh mới được 18, 19 tuổi đã có thời gian anh thích
nghiên cứu triết lý Phật giáo. Và bây giờ mỗi khi có dịp, anh vẫn thích
thú nói chuyện về triết lý nhà Phật với những người lớn tuổi.
Mời các bạn cùng thưởng thức ca khúc đầu tiên mà tôi được biết đến anh: ca khúc Đêm đông.
Và thêm một ca khúc tôi yêu thích…
ca khúc: Rồi mai tôi đưa em.
Bài đăng Phổ biến
- Bài hát chế "HN - niềm tin và hy vọng"
- NHỚ DUY ĐẢO
- Thơ gửi từ Úc: THƯỜNG DÂN (Ngô Hà, dân Guilin 1950)
- Lần đầu công bố: Những phút cuối cùng của Lưu Thế Dũng (Tư liệu gia đình)
- CÂU CHUYỆN TẬP KẾT RA BẮC (1954 – 1956) - (Việt Dũng)
- Thăm tư gia của Nhất Trung
- Bài thơ Xứ Quảng (Phan Hoài Thuận)
- Hồ Xuân Hương và bài thơ Vịnh cái quạt (Huỳnh Văn Úc)
- Y học thường thức: Địa chỉ chữa Gout tốt (Phong- con cô Thục)
- Câu đối của dân Đè Nẽng (Hoài Lưu k5)
Thứ Tư, 22 tháng 2, 2012
Ca sĩ Trần Thái Hòa và "Đêm đông" (Thủy k42)
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét