Nhận thấy cô bé ăn mặc tiều tụy và không gọn gàng, vị linh mục đoán được lý do. Ông nắm tay cô gái nhỏ, dẫn vào trường và tìm một chỗ cho cô bé trong một lớp học chủ nhật của nhà thờ. Đứa bé đã rất vui mừng vì người ta đã tìm được một chỗ cho bé và trong giấc ngủ đêm đó, bé đã nghĩ đến những đứa trẻ không có chỗ nào để ca tụng Thiên Chúa.
Hai năm sau, cô gái nhỏ đó đã chết trong căn hộ nghèo nàn của gia đình sau thời gian ốm bệnh. Bố mẹ em đã nhờ vị mục sư tốt bụng người đã làm bạn với con gái nhỏ của họ để làm những thủ tục cuối cùng.
Khi mang xác em đi, người ta tìm thấy một cái ví đỏ nhàu nát, sờn rách mà có vẻ đã được em nhặt về từ một thùng rác nào đó. Bên trong có 57 xu và một mảnh giấy viết nguệch ngoạc nét chữ trẻ con ghi “số tiền này để giúp xây dựng một nhà thờ to hơn chút nữa để có thêm nhiều trẻ em được đến trường học chủ nhật”. Trong hai năm, em đã tiết kiệm được từng đó với tình yêu trong sáng.
Khi mục sư đọc những dòng đó, nước mắt ông chảy dàn dụa và ông biết ngay lập tức ông cần làm gì. Mang mảnh giấy nhỏ và chiếc ví rách lên bục giảng kinh, ông kể câu chuyện về sự dâng hiến và tình yêu không ích kỷ của cô gái nhỏ.
Ông kêu gọi các thầy sáu hãy làm việc tích cực hơn để kiếm đủ tiền để xây dựng một tòa nhà lớn hơn. Câu chuyện không dừng ở đó… Một tờ báo biết được câu chuyện và đăng tải nó. Một nhà đầu tư bất động sản đã đọc và ông đề nghị bán cho nhà thờ một mảnh đất trị giá hàng ngàn dollars. Khi được biết, nhà thờ không có từng đó tiền, ông đề nghị bán với giá 57 xu. Ông sau đó tặng lại nhà thờ 54 xu và 54 đồng xu có ghi năm 1886 này hiện đang được trưng bày…ở đâu thì xin đọc tiếp đoạn dưới.
Các thành viên nhà thờ hiến tặng những khoản tiền lớn. Checks được gửi đến từ mọi nơi…Trong vòng 5 năm, món quà của cô gái nhỏ đã tăng lên tới $250,000; một khoản tiền khổng lồ vào thời điểm của những năm đầu thập niên 1890. Tình yêu không vụ lợi của cô gái nhỏ đã mang lại lợi nhuận khổng lồ.
Khi bạn đến thăm thành phố Philadelphia, hãy đến thăm Nhà thờ Temple Baptist, nơi có thể chứa tới 3300 người. Và cũng đừng quên ghé thăm Đại học Temple, nơi hàng ngàn sinh viên đang được đào tạo; nơi 54 đồng xu của cô gái nhỏ đang được trang trọng trưng bày trong thư viện của trường.
Bạn cũng đừng quên tới thăm bệnh viện Good Samaritan và tòa nhà trường học Chủ nhật dành cho hàng trăm em nhỏ dễ thương được xây lên để không một đứa trẻ nào trong vùng sẽ bị bỏ rơi bên ngoài trong giờ học ngày Chủ nhật. Trong một trong các phòng trong tòa nhà này có treo bức ảnh dễ thương của cô bé nhỏ đã hiến tặng 57 xu cho nhà thờ, Hattie May Wiatt và vị mục sư đã có công gây dựng nên tất cả cơ sở Đại học đó, mục sư Rusell H. Conwell, tác giả của cuốn sách “Hàng hecta kim cương”.
Bài diễn văn của mục sư Rusell H. Conwell ngày khánh thành trường Đại học Temple năm 1912 có thể đọc tại đây :
The portrait of Hattie May Wiatt appears by courtesy
of the Baptist Temple Church in Blue Bell , Pennsylvania .
2 nhận xét:
Đúng là để có được sức mạnh của cộng đồng thì chỉ cần hành động vô tư vì cộng đồng, chứ chẳng cần phải tuyên truyền giáo dục gì cả! B. Chương
Chuyện rất xúc động, tại sao? Nghĩ lại thấy có hai điểm nhấn, một là cô bé đã chết trong cảnh nghèo nàn và bệnh tật, hai là số tiền để lại chỉ có 57 xu tiết kiệm vì một mục đích tốt đẹp. Câu chuyện đã "gây hiệu ứng lan tỏa" (theo cách nói bây giờ) thông qua cộng đồng Thiên chúa và báo chí.
Vậy ở Việt nam có chuyện tương tự không? Có rất nhiều, chỉ tính riêng phong trào "trái tim cho em" đã thấy nhiều em nhỏ đóng góp số tiền tự dành dụm của mình cho các bạn chưa hề biết mặt.Tấm lòng nhân hậu của các em đáng qúi lắm.
Đăng nhận xét