Thứ Năm, 10 tháng 11, 2011

Con Yêu Mẹ và Mẹ Yêu Con (Thuỷ k42)

Sớm, con không muốn tỉnh dậy, con muốn chìm đắm trong cơn mơ, …
Mỏi mệt quá, nặng nề quá, con muốn về với mẹ, con muốn được chở che…Chỉ là đứa trẻ trong vòng tay mẹ,
Con nguyện ước mình không lớn lên, con nguyện ước mỗi sáng người con nhìn thấy đầu tiên là mẹ, để mẹ nựng nịu con, để mẹ vuốt tóc con, để mẹ chuẩn bị đồ ăn sáng cho con, để mẹ cười với con: Con chưa dậy à? Mẹ, mẹ ơi…


22 năm, con 22 tuổi nhưng hình như trước mẹ con mãi là một đứa trẻ không có tuổi, vẫn là đứa con ngày nào mẹ mang nặng đẻ đau, là đứa con  gái với mái tóc  ngắn cũn cỡn.
Nếu cho thời gian trở lại, con sẽ không ước ao cho mình những giây phút vui vẻ, con cũng không ước ao được lần nữa làm lại những gì con chưa làm được, con sẽ để dành điều ước cho mẹ, để con được mãi bình yên bên mẹ, để con mãi nằm trong lòng mẹ, để con vuốt tóc mẹ, mái tóc ấy… giờ đã bạc theo tháng năm, mẹ đã già, con đã làm được gì cho mẹ, mẹ, mẹ ơi….
Chẳng có ai yêu con bằng mẹ, chẳng thể có ai hi sinh cho con hơn mẹ, chẳng có ai nuốt thầm những giọt nước mắt và tha thứ cho những lỗi lầm của con, chẳng có ai, chẳng có ai ngoài mẹ. Mẹ, mẹ ơi…
Con muốn gọi mẹ hàng trăm lần, nghìn lần để con nhẹ lòng hơn, để con không tự trách mình những khi con còn làm mẹ buồn, để con còn thấy mình hạnh phúc biết bao khi có mẹ, mẹ, mẹ ơi..
Và....Mẹ Yêu Con!
http://www.youtube.com/watch?feature=player_embedded&v=ysXqEEyTy4U

Không có nhận xét nào: