Thời gian qua đi chúng ta không thể trẻ mãi và chẳng có cách nào để chống lại "cái sự già". Thôi thì cố vận dộng tích cực để may ra làm chậm "cái sự" đó, bằng cách vận động cơ bắp, vận động tinh thần theo khả năng.
Chuyện bơi lội, đi bộ hay chơi thể thao đã đành; nhưng riêng cái chuyện dùng điện thoại di động cũng bắt ta phải suy nghĩ. Già, ít muốn thay đổi, chỉ thích dùng những gì đang dùng. Tôi có cái Nokia chữ rõ to, các dịch vụ rất tiện dụng nhưng dùng đã lâu.
Đến gần sinh nhật, con gái giục ba đổi điện thoại: "Ba không nhớ bác Thắng CC chê: "Đến bây giờ ông vẫn dùng cái máy gập gập (bác làm động tác xòe xòe hai bàn tay ra) thế này à? Phải búng búng chứ!"?... Con sẽ dẫn ba ra Trung tâm Di động chọn và mua cho ba". Nghe con nói thế, quá sướng!
Ra đến nơi, đúng là có tỷ kiểu. "Kiểu "búng búng" iPhone thì thôi, "phức tộp" và ngón tay ba to lắm. Con chọn Nokia, nhỏ nhắn, giá cả hợp lí và có cùng dịch vụ". Hớn hở mang máy về nhà, sạc pin, copy danh bạ cũ sang máy mới rồi thử. Cơ bản sử dụng vẫn vậy nhưng khi đánh văn bản gửi tin nhắn lại "có vấn đề".
Xưa thì cứ nhấn tích tích vào phím cho tới đúng chữ cần chọn; còn nay, màn hình lại hiện luôn số chữ của phím, thích lấy chữ nào thì đưa con trỏ về đó rồi ấn Enter (thậm chí có cả chữ ghép (như "ch, tr... ua, oa...", hiện đại hơn). Rõ ràng đời sau cải tiến hơn đời trước nhưng cái chuyện "cái tiến đó" làm mình phải thay đổi tư duy. Hóa ra là phải đi học lại à? Giời ạ, đúng là chỉ tiện cho cánh thanh niên.
Thế là lại (như ông Minh Đức dạy học trò thanh nhạc) phải "ô... nờ ôn, lờ... uyên luyên... nặng luyện". Mất mấy hôm mới tạm quen. Thế mới biết tuổi già tiếp xúc với cái gì mới, phải thay đổi thói quen, khó thật!
Bài đăng Phổ biến
- Bài hát chế "HN - niềm tin và hy vọng"
- MỘT ĐỜI NHỚ NHAU (Trần Phong k5)
- NHỚ DUY ĐẢO
- Thăm tư gia của Nhất Trung
- SINH VIÊN QUÂN SỰ CÙNG NHỮNG CHUYẾN TẦU (KQ)
- Hồ Xuân Hương và bài thơ Vịnh cái quạt (Huỳnh Văn Úc)
- Nghề xin ăn không chỉ có ở VN (ST: Trần Đình Ngân)
- Lần đầu công bố: Những phút cuối cùng của Lưu Thế Dũng (Tư liệu gia đình)
- Bài thơ Xứ Quảng (Phan Hoài Thuận)
- Thơ gửi từ Úc: THƯỜNG DÂN (Ngô Hà, dân Guilin 1950)
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
16 nhận xét:
Hi, cháu lại rất thích thay đổi, với vật dụng thì cứ có cái gì mới là cháu thích, dùng đến khi quen là cháu chán, và khi chán cháu lại đi tìm cái mới. Hi, hi... Cả tuần này cháu được nghỉ ở nhà chơi. Bác chưa post bài dân ca Peru cháu gửi à? Cháu thích bài đấy lắm!
Sao lại nghỉ nhà, đang trong năm học mà?
Bác chưa muốn đăng tải vì muốn để mọi người thưởng thức mấy tác phẩm cũ đã, (đang quá hay mà!), không lại bội thực!
Mua đtdd mà cho Mý tư vấn là hỏng rồi.Dưng mà con gái mình vưỡn hơn.Có phải k KQ?
Hi, cháu viết nhầm ạ, cháu nghỉ ở tại đơn vị đến hết cả tuần vì bộ môn cho cả lớp nghỉ ngơi, ăn chơi để tuần sau đi thực tập. Tuần sau cháu đi thực tập cả ngày bằng xe bus sang viện 103, đi từ tinh mơ cho đến khi phố xá đã ánh đèn hoa.
Phải lên phòng Internet hay dùng wifi tại nhà? Nếu ở nhà thì sinh viên thời nay sang phết (dù là ở trường QS)!
@NT: Các cụ giờ chỉ mong được bọn trẻ nó lưu tâm, vì cả đời đã lưu tâm cho chúng nó?
Hi, cháu dùng tại nhà, 3G ạ.
Bac Kien Quoc oi, chau rat thich vao blog nay doc bai cua bac post len moi ngay. Ngay nao khong co thoi gian luot qua chot thay nho, the moi chet chau chu ! Cac bai viet cua cac bac, cac chu hay lam. Chau rat nguong mo day !
Bác Quốc ơi, đọc mấy từ đánh vần của bác, cháu bỗng nhớ đến 1 ca khúc có nhan đề " a nhờ anh" của Nhạc sỹ Nguyễn Vĩnh Tiến:
http://mp3.zing.vn/bai-hat/A-nho-anh-Ha-Linh--Khanh-Linh/IW6U7Z7C.html
@VienThach: Đây là báo liếp mà. Bạn có hiểu thế nào là báo liếp? Đó là báo dán hàng ngày lên liếp (ngày xưa đi sơ tán ở nhà dựng bằng tranh tre, nứa lá, tường thưng bằng liếp), ai có bài thì viết và dán lên.
Báo này là của anh chị em k5 (tuổi 6 sọi rồi),lính HVKTQS và những ai yêu Trỗi, yêu HVKTQS (gọi tắt là k9). Nếu VienThach thích thì cứ gửi bài về kienquoc.tr@gmail.com!
Cảm ơn bác rất nhiều vì câu trả lời cho câu hỏi "Bạn có hiểu thế nào là báo liếp?" ! (Giá như ai cũng đoán được suy nghĩ của người khác như bác thì tuyệt biết mấy). Và thêm nữa, cháu cảm ơn bác vì lời mời tham gia. Nhất định nếu có bài nào ưng ý, cháu sẽ gửi về chung vui với báo liếp. (Một lo lắng nho nhỏ là cháu không "xuất thân" từ HVKTQS, nhưng yêu vô cùng "màu lính áo xanh". Điều ấy có đủ để các bác đón nhận không ạ?)
@ Viên Thạch: Sau khi đọc xong những cảm xúc, tình cảm của bạn dành cho báo liếp: Bantroi k5(3), mình rất vui.
Mới tối hôm kia, mình cũng có gửi tin nhắn đến bác Quốc với nội dung: "Kể từ ngày cháu viết và gửi bài cho báo liếp, cháu đã hình thành một thói quen: mỗi khi mở máy tính, nếu vào mạng thì điều đầu tiên cháu sẽ đọc báo liếp, đôi khi cháu đã quên đi "công việc" mà cháu đang đảm nhiệm là làm Mod cho trang web của khóa 14, góp phần nhỏ bé của mình để làm phong phú thêm đời sống tinh thần...". Chia sẻ với bạn đôi điều. Chúc bạn một ngày ấm áp yêu thương! À...
Welcome to baoliep: Bantroik5(3)! Are you OK?
Viên Thạch cũng như Thủy k42, các bạn là những người còn rất trẻ nhưng có thể chia sẻ được với những người lính "gần già" chúng tôi. Đâu cần là dân Trỗi, đâu phải là lính HVKTQS mới có thể...
Cánh cửa của Báo liếp rộng mở với tất cả những ai yêu lính, yêu quê hương, yêu cái đẹp, cố gắng sống có văn hóa...
BT5
Gần 60, ngại đổi mới, thì cụ 90 đi lùi à?
Nói KQ ngại đổi mới là chưa hiểu KQ lắm. Vì có quá nhiều cái mới phải làm, KQ đành chấp nhận một số cái cũ, dành thời gian cho cái mới mà mỗi ngaỳ ta có cái đọc trên tờ báo liếp này. Bỏ cái mới cho riêng mình, dành cái mới cho bạn bè, KQ đáng yêu như thế đó.
Cảm ơn! Vì lúc nào tôi cũng có các bạn!
Đăng nhận xét