Chủ Nhật, 6 tháng 1, 2013

Giấc mơ hãi hùng (Huỳnh Văn Úc)

Gia đình hắn là một gia đình trí thức. Mà phải nói là đại trí thức mới đúng. Hắn có bằng tiến sĩ, ngồi ghế Giám đốc Sở Tài nguyên và Môi trường của một thành phố. Đáng tiếc là hắn chưa đứng trên bục giảng giờ nào nên không thể có thêm danh hiệu Phó Giáo sư hay Giáo sư đặt trước tên gọi. Vợ có bằng Đại học tiếng Anh, làm ở Tòa báo Thời báo Kinh tế phiên bản tiếng Anh. Con gái lớn đã đi lấy chồng, cũng có bằng đại học, làm kiểm toán viên. Cậu con trai út đang học ở Khoa Luật của University of  Bolton, Vương quốc Anh. Lấy xong bằng cử nhân luật hắn sẽ chu cấp để con trai ở lại làm Tiến sĩ.  Cậu con trai mở tài khoản ở một ngân hàng của Anh để mỗi tháng hắn rót vào đó năm ngàn đô la.




Gia đình hắn sống trong ngôi biệt thự. Ngôi biệt thự ba tầng và một tầng trệt sơn màu vàng cam có mặt bằng hơn một trăm mét vuông tọa lạc trên mảnh vườn ba trăm mét vuông. Chiếc Mercedes C250 đậu trong tầng trệt. Cả hai vợ chồng hắn đều biết lái và có bằng lái xe. Vợ chồng hắn nuôi một cô ôsin tuổi ngoài bốn mươi, nhanh nhẹn, khỏe mạnh. Một buổi tối vợ chồng hắn ngồi xem tivi. Chương trình thời sự. Ông Chủ tịch nước tiếp xúc với cử tri. Chiếc tivi LED Toshiba 42XL700T Full HD cho hình ảnh rõ nét và đẹp. Vì cảnh quay gần nên trông hình ông Chủ tịch nước trên tivi to gần bằng người thật. Mái tóc xanh đen. Khuôn mặt phúc hậu và điển trai so với tuổi tác. Ông nói: “ So với mục tiêu ngăn chặn và từng bước đẩy lùi tham nhũng thì chúng ta chưa làm tới…Trước đây chỉ một con sâu làm rầu nồi canh, nay thì nhiều con sâu lắm. Mai kia người ta nói một bầy sâu, tất cả là sâu hết thì đâu có được…”. Hắn không thích nghe chuyện sâu bọ nên cầm cái remote chuyển kênh sang chương trình du lịch. Vợ hắn phản đối: “ Thì mình cứ để em nghe xem chuyện sâu bọ nó ra thế nào”. Trẻ chưa qua, già chưa tới nên trong cách xưng hô của vợ chồng hắn ngoài anh và em còn xuất hiện thêm cái từ mình. Cái từ nghe mới dễ thương làm sao! Chiều vợ, hắn chuyển trở lại kênh thời sự. Chuyện sâu bọ đã qua mất, bây giờ ông Chủ tịch nước đang nói về đồng chí “X”. Vợ hắn thắc mắc: “tại sao lại là X hở mình?”. Hắn giải thích một cách nhấm nhẳng: “ X là ẩn số. Mình còn nhớ cách giải các phương trình không. Phương trình bậc nhất, bậc hai. Khó hơn có phương trình trùng phương. Khi người ta đã giải được phương trình thì được đáp số rõ ràng X nó bằng 3 hay bằng 4 chẳng hạn. Phương trình không giải được thì ẩn số vẫn còn đấy, X vẫn cứ là X. Hiểu chưa?”. Vợ hắn tạm bằng lòng với cách giải thích của hắn. Họ chuyển kênh sang xem một bộ phim Hàn Quốc. Xem xong đi nằm.

Đèn trong phòng đã tắt, chỉ còn ngọn đèn ngủ toả ánh sáng xanh dịu xuống tấm màn tuyn trắng toát. Hắn vẫn còn suy nghĩ lan man đến chuyện sâu bọ với lại đồng chí “X” nên hơi khó ngủ. Vợ hắn đã say giấc, thở nhẹ. Mãi rồi hắn cũng chợp mắt được. Mắt hắn vừa khép lại thì hắn rơi vào một giấc mơ hãi hùng. Hắn biến thành một con sâu. Con sâu có chiều dài một mét bảy, đúng bằng chiều cao của hắn. Đôi mắt lồi ti hí và gian giảo, đôi râu cong cong ngọ ngoạy. Lông màu nâu che phủ khắp người. Chân tay hắn biến mất. Mười ngón tay và mười ngón chân còn lại bây giờ bám vào hai bên thành bụng tạo điều kiện cho hắn di chuyển. Hắn bò ra phòng khách, trèo lên ghế salon. Vợ hắn đang ngồi uống trà ở đấy thất thanh hét lên: “ Ôi con sâu!”. Hắn bực mình đáp lại, bây giờ hắn bực và cáu lắm nên chẳng anh với lại em, chẳng mình với ta gì sất. “Ừ thì tao là sâu! Tao không là sâu thì lấy đâu ra cái cơ ngơi đồ sộ này. Lấy đâu ra mỗi lần đi Phú Quý mua vàng, đếm dăm ba dây bọc chất dẻo mỗi dây chục cây? Lấy đâu ra tiền gửi cho con trai ăn học?”. Vợ hắn gọi con gái về. Gọi cả con trai đang du học Anh Quốc. Con trai hắn tức tốc bay về. Hai đứa con thấy hắn thành sâu thì vừa ghê tởm, vừa thương hại, nước mắt rơi lã chã. Hắn quát lên: “Thôi đừng khóc lóc nữa! Khốn nạn thay là sự thương hại của các người!”. Hắn quát to lắm. Cái thân hình sâu của hắn gồng lên rồi lại chùng xuống. Đã đau đớn khó chịu như thế mà lại còn có người đập vào lưng. Đập mạnh lắm. Mạnh đến mức hắn ú ớ câu gì đó không rõ rồi vùng mình chồm dậy. Ôi nhẹ nhõm quá! Thoát được kiếp con sâu! Còn vợ hắn thì lầu bầu: “ Em đã bảo với mình bao nhiêu lần rồi là khi ngủ đừng nằm nghiêng bên trái. Nằm như thế tim bị sức ép của cơ thể gây ra bóng đè. Khiếp! Thét to quá đi thôi!”.

4 nhận xét:

TranKienQuoc nói...

Chưa bào giờ lắm sâu mọt như bây giờ.

QV nói...

Muốn diệt sâu phải dùng thuốc trừ sâu. Nhưng người ta bảo dùng thiên địch thì tốt hơn vì không làm ô nhiễm môi trường. Không biết có tồn tại "thiên địch" của loại sâu mà CTN nói đến không?
Chúc thầy Úc sang năm mới luôn khỏe để viết khỏe.

Quang Vinh nói...

Mình thích đọc bài của bác Úc. Kiến Quốc nên tích lũy và tạo thành bộ để thỉnh thoảng anh em đọc lại, nó chẳng kém người thích đùa, mà lại là chuyện gần gũi ai cũng muốn biết cái "ý tại ngôn ngoại". Chúc bác Úc năm mới mạnh khỏe và cho ra nhiều tác phẩm đắng hơn cà phê, cay hơn ớt, nồng hơn rượu mà người ta cứ ham.

TranKienQuoc nói...

Anh Vinh cứ vào cột bên phải, có nhãn Huỳnh Úc gồm tất cả các bài viết của bác Úc.