Người đời sau dịch thơ của Cụ tôn trọng “sự vô đề” của các bài thơ nên thường gán cho các bài thơ này cái tên là “ngẫu hứng” rồi thêm số vào cho dễ nhớ, ví dụ : “Ngẫu hứng 1”, “Ngẫu hứng 2”,v.v…, có người lại “mạn phép Cụ” đặt tên là “Vịnh mùa hè”, “Vịnh mùa đông”,v.v...
Xin giới thiệu cùng các bạn hai bài thơ của Cụ Trạng để các bạn hiểu rõ hơn về tâm tưởng của Cụ :
NGẪU HỨNG 1
Uống rượu ngắm sông buổi xế tà
Dân chài đâu đó hát xa xa
Trời tạnh, dịu dàng cơn gió thổi
Bên sông cây mọc tốt, xùm xòa
Nhớ quê lúc tỉnh, thương hoa cúc
Khi say dễ ướt mắt người già
Bao giờ trở lại thời Nghiêu Thuấn
Để thấy Càn Khôn lại thái hòa
(Thái Bá Tân dịch)
NGẪU HỨNG 2
Chán đời ô trọc, lánh phù hoa
Về quán Trung Tân , ta với ta
Hữu tình sơn thủy, người nhân trí
Sách nhiều đủ hiểu hết gần xa
Trăng thanh gió mát, vui ngâm vịnh
Khắp lượt quen thân, trẻ đến già
Bên sông nghe sáo dân chài thổi
Trong đầu vang điệu “Lạc Mai Hoa”
(Thái Bá Tân dịch)
Nguyễn Viết Tiến ( Tiến “gù”)
Sưu tầm
1 nhận xét:
Hay đấy
Đăng nhận xét