Dọc đường xuống Cà Mau, anh Lê Tất Thắng k4 cho đi qua các tỉnh (Sóc trăng, Bạc Liêu, Kiên Giang...), tỉnh nào cũng ghé, cũng quen và cũng được chiêu đãi. Bình "bẹt" tâm sự, chuyến đi sướng thật, y như ngày xưa được đi ké ông già!
Đến Tp Cà Mau đi hết có 350km nhưng từ đây ra Đất Mũi còn hơn 100km. Sáng 30/7, phi xe xuống Năm Căn. Nhờ "quan hệ" của anh Thắng mà đoàn được Huyện ủy Năm Căn cho mượn ca nô công vụ (chuyên chở cán bộ lãnh đạo xuống các xã) và tài công trẻ đưa ra Mũi. Chú tài lướt ca nô như ta đánh võng xe máy trên phố. Anh em thì sợ úp nón thì toi cả đoàn, còn tôi ở Quy Nhơn từng đi như vậy nên biết không lật. Giữa đường gặp mưa lớn, ca nô tạt vào nhà dân nghỉ. Dân Năm Căn mến khách, mở rượu ra tiếp khách. Họ là lạ "cán bộ trển" gì mà vui quá, tán ra trò(!). Đi 50km trên mặt nước là đến.
Thật cảm động khi đến điểm tận cùng của đất nước. Mũi đang tiến ra xa đài kỉ niệm vài trăm mét. (Sẽ có phóng sự ảnh hầu các bác).
Hai đêm nghỉ ở nhà khách Tỉnh ủy Cà Mau. Cũng "nhờ anh Thắng" mà free of charge cả tiền nghỉ và tiền ăn. Các cụ nói "Một thằng làm quan, cả bọn được nhờ", chớ có sai!
Sáng 31/7 phi xe về SG. Qua Cần Thơ gặp Nguyễn Bình. Vậy là Nhất Trung k5 và 4 bạn Trỗi khác là những người đầu tiên gặp lại Bình sau 42 năm xa. Bình gửi nhờ chuyển về tập album có mấy anh em Trỗi, ảnh giữ từ 1968 khi còn ở Quế Lâm. Vui quá khi gặp nhau, đến khi lên xe lại không cầm. Đi được mấy cây thì Trung Quốc hô lên: Mấy ông anh quên rồi! Cả đoàn quay xe lại, a lô cho Nguyễn Bình để lấy cuốn album. Dọc đường bốc phét quên cả ngủ gật.
Chiều, 6g, xe về đến nhà Tất Thắng. Thanh Minh và tôi đưa 2 chú em k7 về lại nhà khách C59. Giám đốc nhà khách đã biết nên dành phòng cho 2 khách VIP.
----------
Thư cô Đàm Thơ (Cà Mau):
Chuyện tụi nó xuống kỳ này cô đã không chu đáo. Tiếc quá. Hôm chúng xuống, mệt, chỉ có Nhất Trung và Thanh Minh đến chơi một lúc. Cô đã hẹn sáng hôm sau cùng về Đất Mũi. Bỗng 4h sáng, vợ chồng người em trai út từ TP Hồ Chí Minh về. Nhà vắng cả nên cô phải cơm nước buổi sáng rồi cùng về quê vì có người đi xa.
Cô vừa lên. Vậy là đành tạm biệt tụi nó. Cô chưa kịp đãi chúng ăn những món lạ Cà Mau như đã hứa, không được gặp Trung Quốc con chú Nguyễn Tạo để đưa Quốc đến ngôi trường mang tên ba Quốc và con đường cô ở trước đây cũng mang tên Nguyễn Tạo.
Mong chuyến sau các em về sẽ may mắn hơn.
Cô Thơ
Bài đăng Phổ biến
- Bài hát chế "HN - niềm tin và hy vọng"
- MỘT ĐỜI NHỚ NHAU (Trần Phong k5)
- NHỚ DUY ĐẢO
- Thăm tư gia của Nhất Trung
- SINH VIÊN QUÂN SỰ CÙNG NHỮNG CHUYẾN TẦU (KQ)
- Nghề xin ăn không chỉ có ở VN (ST: Trần Đình Ngân)
- Cây từ Vũng Chùa (Quang Việt)
- Lần đầu công bố: Những phút cuối cùng của Lưu Thế Dũng (Tư liệu gia đình)
- Hồ Xuân Hương và bài thơ Vịnh cái quạt (Huỳnh Văn Úc)
- TRẦN THÁI TÔNG VÀ BÀI THƠ VÔ ĐỀ (ST: Trần Quốc Việt)
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
4 nhận xét:
Bài viết ngắn gọn, súc tích nhưng còn chờ ảnh.
Chuyến đi này chụp một số hình nhưng do máy ảnh của Bình"bẹt"K7 bị "pan" nên lại đưa thẻ cho B sao chép"tư liệu"nên chưa đưa cho lên mạng được.
Đáng chú ý là có ảnh của Nguyễn Bình sau 42 năm đã được"khai quật"(theo TQ K7 nói.NB còn tặng BTK5 một tập ảnh trắng đen giữ được từ 1968,đây là tư liệu quý.Nhận xong tập ảnh vội vàng lên xe phóng thẳng qua cầu Cần Thơ mới nhớ ra để quên trên bàn,lại quay xe nhờ anh Nam Khánh K2 lấy dùm.
Sắp tới sẽ có ảnh.
Sau may thang khong vao duoc trang nay(khong biet vi sao),hom nay moi lai biet tin hoat dong cua cac ban k5 ta.That la vui .Hoangchuong
Nó chặn blogspot vì có những trang trái chiều. Hy vọng tường lửa bị xóa.
Đăng nhận xét