 
 
3 nhận xét:
Hay, Nội dung ngắn mà cảm nhận được lâu.KTk5
Con bé cứ níu chân lại, không muốn bước. Mẹ nó cứ kéo nó đi. "Nhanh chân lên con, về mẹ còn cho em bú. Giờ này chắc nó đói lắm rồi". "Mẹ ơi..." Con bé rụt rè - " Cái đèn ông sao đẹp quá mẹ ạ". Nó chỉ dám thổ lộ đến thế, vì nó biết rằng mẹ nó cũng chẳng có tiền. "Hôm nào bố về, mẹ bảo bố làm cho một cái to hơn thế, đẹp hơn thế. Đi thôi con." Con bé bước theo mẹ, cố ngoái lại nhìn mấy cái đèn ông sao trên sạp hàng, bụng thầm nghĩ:" Bố ở tận biên giới biết bao giờ về? Mà lúc ấy thì qua Trung Thu mất rồi còn cần gì đèn ông sao nữa".
Nó lầm lũi bước theo mẹ, lòng bỗng vui lên khi nghĩ tới lúc được bế thẵng cu Cún em nó.
Bạn viết cũng ngắn và hay!
BT5
Đăng nhận xét